Hai mắt Từ Dương chợt nhíu chặt, hỏa diễm vô cùng nồng đậm quanh người trong nháy mắt bốc hơi, nhanh chóng bao trùm mỗi một góc trong không gian chung quanh, kim chung to như vậy, toàn thân bị Phượng Hoàng lĩnh vực của Từ Dương thiêu đốt thành màu đỏ thẫm, bản thể bên ngoài đều mang nhiệt độ cực nóng.
Cùng lúc nhiệt độ không ngừng được giải phóng ra bên ngoài, tạo ra đại lượng hơi nước, cũng dần dần ngăn cách cuồn cuộn không ngừng thủy khí bên ngoài kim chung, làm cho không gian hữu hạn ở trong kim chung không ngừng phải chịu thêm càng nhiều áp lực, dần dần đến gần bờ vực sụp đổ.
Chỉ là Từ Dương cũng không ngờ tới, bản thể kim chung mang theo Đại Địa Pháp Tắc thập phần cứng cỏi, một sớm một chiều cũng không thể hoàn toàn xé nát. Mà tình huống này xuất hiện, có quan hệ rất lớn với thuộc tính cứng cỏi mà Đại Địa Pháp Tắc sở hữu.
Đại Địa Pháp Tắc, nói cho cùng, là nguyên tố lực có thể khống chế thiên địa, sông, núi, cỏ cây, côn trùng, đá tảng, cốt lõi của vạn vật trên thế giới, vốn nổi danh bởi sự cứng cỏi vững chắc, bởi vậy truyền thừa giả của Đại Địa Pháp Tắc nhất mạch, có nhiều năng lực phòng ngự kinh người cùng với năng lực kiểm soát chiến trường.
Nói cho cùng, hiện tại ba người Từ Dương bị vây khốn trong không gian này, hơi có chút sơ sẩy mất đi sự khống chế hoàn mỹ đối với lực lượng, hoặc là nguyên tố lực bản thân phóng thích ra đạt tới cực hạn, nhất định sẽ uy hiếp đến Sư Lăng Vân và Linh Dao đang bị nhốt trong lồng giam, đây cũng chính là nguyên nhân cơ bản khiến Từ Dương mãi không thể thả lỏng tay chân phá khốn cục.