TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 135: Nội Đấu

Nhìn thấy Cát Nhĩ Đạt vung cự phủ về phía Nữ hoàng, chiến sĩ Ma tộc phía dưới đồng thời gào thét cuồng loạn, nhào về phía hắn ta.

Cho dù vừa rồi trong lúc Từ Dương tỉ thí với Ngải Lộ Toa, cũng không trực tiếp hạ thủ, ngược lại mười mấy Ma tộc cường đại trước mặt cái lại muốn đưa Ngải Lộ Tư vào chỗ chết.

Dục vọng như đã chiếm hết mọi suy nghĩ của mấy người Cát Nhĩ Đạt. Trong mắt bọn họ, hoàng giả chí cao Ma tộc cũng chỉ là con mồi của mình mà thôi.

“Hừ, không biết lượng sức!”

Trong mười mấy cường giả có nữ Liệp Báo lạnh nhạt liếc nhìn hơn ngàn Ma tộc, phất tay lên, lập tức hơn ngàn Ma tộc nổ tan tành, tu vi cường đại từ Nguyên Thần cảnh trở lên.

“Đi, săn giết những tên hèn mọn sâu kiến này có ý nghĩa gì? Cát Nhĩ Đạt, nhanh động thủ đi, ta thật sự muốn nhấp nháp một chút mùi vị Ma Tâm trong truyền thuyết.”

Trong mười mấy người, có nam tử mang khôi giáp cùng mặt nạ kín mít lạnh lùng nói.

Cát Nhĩ Đạt hừ lạnh, đi về phía Ngải Lộ Toa.

Từ Dương lơ lửng giữa không trung quan sát, lần đầu tiên hắn thấy vẻ hoảng sợ và lo lắng trong mắt Ngải Lộ Toa.

Lúc cự phủ Cát Nhĩ Đạt quét về phía Ngải Lộ Toa, Nữ hoàng nhắm đôi mắt đẹp lại nhưng từ đầu đến cuối nàng cũng chưa từng khuất phục.

Ầm ầm!

Khí tức vô cùng cường đại dao động trong nháy mắt bộc phát, nhưng không phải trên đỉnh đầu Ngải Lộ Toa, khí tức kia lạnh thấu xương như có xen lẫn một mùi thoang thoảng nhàn nhạt.

Là một mùi khá quen thuộc!

Bỗng nhiên Ngải Lộ Toa mở hai mắt ra, lại nhìn thấy Từ Dương đang nằm ngang trước mặt nàng.

“Nhân tộc cường giả, ngươi có ý gì? Ngay cả Ma tộc nội đấu ngươi cũng muốn nhúng tay?”

Từ Dương mỉm cười lấy ra lông chim mày tím, xoay người đưa lưng về phía Ngải Lộ Toa.

“Ta vốn không có ý định nhúng tay vào chuyện trong tộc các ngươi. Nữ nhân này sống hay chết không liên quan gì đến ta. Vừa rồi ta quan sát mới thấy lời nói của ngươi có chút thiếu sót. Ngươi nói ngươi phụng mệnh Nữ hoàng Ngải Lộ Toa đi tới Linh Hàn Tự, giết những tăng nhân vô tội kia. Ban đầu ta cũng tin tưởng, nhưng bây giờ, lời nói dối vụng về của ngươi đã không thể tin được. Chính ngươi đã dùng chiêu bài này để giết nàng ta, lợi dụng ta để khiến nàng ta bị thương rồi ngồi ngư ông đắc lợi.”

“A ha ha ha......”

Trong mười mấy người, con chuột lông xanh to lớn mở miệng cười lớn, vũ khí như súng máy tản ra khí tức độc tố nồng nặc.

“Ta đã nói rồi Cát Nhĩ Đạt, tên gia hỏa Nhân tộc này căn bản không dễ gạt như vậy......”

Chuột vừa dứt, đại cá sấu nắm chặt quạt sắt trong tay cười lạnh. “Tất nhiên hắn ưa thích anh hùng cứu mỹ nhân, không bằng để tên Nhân tộc hèn mọn này xuống địa ngục chung với nữ vương cao quý của chúng ta.”

“Ta thấy chủ ý này không tệ.”

Cát Nhĩ Đạt được xem như thủ lĩnh của đội ngũ mười mấy người này, cuối cùng cũng động sát niệm với Từ Dương và Ngải Lộ Toa.

“Hừ, có lẽ mấy tên hoa hỏa các ngươi còn không rõ ràng lắm, tu sĩ Nhân tộc còn lâu mới dễ đối phó. Nếu các ngươi đã có ý giết ta, vậy cũng phải có ý thức đối mặt với cái chết.”

Một lần nữa, Từ Dương lại bắt đầu hành động.

Nhưng lần này hắn đã không còn một mình.

Sau lưng hắn được hoàng giả Ma tộc bảo vệ, một người không chút liên hệ nào.

“Nực cười, một tên nhân loại hèn mọn lại muốn bảo hộ Nữ hoàng Ma tộc, đây là chuyện buồn cười nhất ta từng thấy.”

Lời phàn nàn của chuột khiến Ngải Lộ Toa vô cùng cảm động, nàng nhìn bóng lưng Từ Dương, trong lúc lơ đãng sinh ra tình cảm đặc thù, ngay cả chính nàng cũng không dám tin tưởng.

Ầm ầm!

Ước chừng có mười ba đạo thân ảnh Ma tộc cường đại đồng thời phóng thích khí tức của riêng mình, ma diễm mênh mông hình thành vầng sáng đỏ cự đại, nối liền bọn họ lại với nhau.

Đây là giống như một loại pháp trận Ma tộc cộng hưởng liên kết, chuyên dùng săn bắt những người một mình có sức mạnh cường đại.

“Pháp trận này chính là một trong tuyệt trận thượng cổ của Ma tộc chúng ta, ngươi chỉ có một cơ hội ra tay, hơn nữa nhất định phải giết một người trong đó ngay lập tức, bằng không sức mạnh của mười ba đạo ma thể dung hợp làm một, sẽ triệu hồi ra Thiên Ma tường, cho dù ngươi có năng lực thông thiên cũng không thể tránh thoát kiếp nạn.”

Giọng nói của Ngải Lộ Toa vang vọng bên tai Từ Dương. Vào lúc mấu chốt thế này, nàng ta sẽ không lừa hắn, vì ở bảo vệ Từ Dương cũng chính là bảo vệ nàng ta, bảo vệ hàng vạn chúng sinh Ma tộc.

“Tốt nhất ngươi đừng nói nhiều lời bởi vì ta không cần bất cứ ai nhắc nhở, cho dù lời nhắc nhở đó là thiện ý ta cũng có phán đoán của riêng mình.”

“Hừ, tên gia hỏa tự đại chết tiệt.”

Nữ hoàng quay lại phong cách lạnh lùng, hung hăng chửi Từ Dương, nhưng nàng cũng phải kinh sợ trước sức mạnh kinh người phát ra từ hắn.

Linh lực hội tụ vô cùng kinh khủng trên đỉnh đầu Từ Dương, thật không thể tin được. Hắn giống như vầng mặt trời chói lọa, có thể dùng tia sáng của bản thân xua tan toàn bộ hắc ám của vạn ma vực sâu.

“Trời ạ, tên Nhân tộc kia lại có khả năng kinh thiên đến vậy.”

Sau khi Từ Dương triển khai động tác, khiến mười ba Ma tộc đỉnh phong trợn mắt ngạc nhiên, bọn họ không thể tin chuyện diễn ra trước mắt là sự thật.

“Ta đã nói tiểu tử này rất khó đối phó, nhanh thành trận, đừng để hắn chạy!”

Ầm ầm!

Cát Nhĩ Đạt không dám chần chừ, lập tức giơ hai tay lên, với tư cách là thủ lĩnh tuyệt đối của cả đội, vì lo lắng Từ Dương còn có hành động kinh người khác, không thể bắt đầu ngưng kết Thiên Ma tường sớm hơn.

Nhưng đúng như lời Từ Dương nói, khi những người này quyết định xuống tay với hắn phải chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với cái chết.

“Mười ba người, vậy giết người nào là thích hợp nhất? Đây là một lựa chọn...... Này, ta cho ngươi một cơ hội biểu hiện.”

Từ Dương lại dùng giọng ngả ngớn đùa cợt Nữ hoàng Ngải Lộ Toa sau lưng, khiến Nữ hoàng đại nhân không muốn nói ra lời.

Nhưng vì an toàn của bản thân mà cân nhắc, Nữ hoàng Ngả Lộ Toa nhìn qua một vòng ruốt cuộc cũng đưa ra đáp án.

“Ta nhìn thế nào cũng thấy tên chuột kia không vừa mắt, đánh chết hắn!”

Khóe miệng Từ Dương nhếch lên, hắn nhìn chăm chú trên người tên chuột kia.

Ầm ầm!

Đỉnh đầu chuột lập tức ngưng tụ lôi quang kim sắc, đạo lôi diễm này như dẫn dắt toàn bộ linh lực trên đỉnh đầu Từ Dương.

“Xin lỗi, ngươi phải bị loại sớm, đồ chuột thối!”

Răng rắc!

Trong khoảnh khắc đó, một tiếng kinh lôi nổ tung vang dội, tên chuột vừa rồi còn không chút kiêng kỵ, trong chớp mắt đã bị Từ Dương đánh thành bột mịn......

“Thử Vương!”

“Không, sao có thể? Thử Vương có thân thể bằng sắt, không ngờ lại bị tiểu tử này dùng một đạo lôi đình đánh chết? Chuyện này không thể nào xảy ra được.”