TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 137: Cự Nhân Đa Mỗ

Từ Dương châm chọc cười nói: "Chơi lâu như vậy, Nữ hoàng ngươi cũng chỉ là một là thổ địa gia tự phong, không có gì ghê gớm."

Ngải Lộ Toa xem thường: “Mặc dù lời này của ngươi rất khó nghe nhưng đó là sự thật. Tuy nhiên, có một thứ trong toàn bộ Ma tộc, bản Nữ hoàng vẫn là độc nhất.”

Ngải Lộ Toa nói, đột nhiên chỉ ngón tay vào ngực của nàng, hào quang màu tím trong suốt một lần nữa lóe lên.

Từ Dương thu lại bộ dạng đùa cợt, nghiêm túc nhìn Ngải Lộ Toa: “Nếu như ta không có đoán sai, đây chính là Ma Tâm, cũng chính là nguyên nhân ngươi bị những tên Cát Nhĩ Đạt làm phản.”

“Không sai, ngươi thông minh đấy!Ma Tâm của ta là sự tồn tại độc nhất trong Ma tộc. Những vương giả Ma tộc ở lĩnh vực khác Ma Tâm của bọn họ là nơi dự trữ mệnh nguyên của bản thân, là một bộ phận quan trọng mà thôi. Còn Ma Tâm bên trong của ta lại ẩn chứa năng lượng vô tận.”

Được Ngải Lộ Toa giải thích rõ ràng, Từ Dương càng tiến đến gần suy đoán kia của hắn.

“Vậy Ma Tâm của ngươi là trời sinh đã có? Hay là......”

Ngải Lộ Toa ra vẻ do dự. “Vì ngươi đã cứu ta nên bản hoàng sẽ nói với ngươi thêm vài câu. Thật ra Ma Tâm của ta không phải trời sinh đã có, mà khi còn nhỏ, ta được một vị Ma Vương trao tặng.

Lúc nhỏ, ta cùng với Cát Nhĩ Đạt và những đứa trẻ mạnh nhất trong Ma tộc được đưa đến Thánh Địa Ma tộc - Tịch Tĩnh Chi Uyên.

Ở nơi đó, chúng ta nhìn thấy một cường giả cấp cao nhất trong bộ tộc Phượng Hoàng thượng cổ, chính người này đã ban Ma Tâm cho Ma Vương, bảo ông ta chọn người kế thừa Ma tộc trong tương lại để kế thừa viên Ma Tâm này.

Sau bảy ngày bảy đêm chiến đấu hỗn loạn, toàn bộ chiến sĩ thế hệ trẻ tuổi Ma tộc đã ngã xuống, cũng vì thế bí mật này vĩnh viễn được giấu kín, chỉ còn lại ta và Cát Nhĩ Đạt còn sống đến cuối cùng, và chúng ta sẽ bắt đầu một trận quyết đấu đỉnh cao.”

Từ Dương nhướng mày hỏi: “Sau đó thì sao, ngươi thắng? Ngươi không giết hắn?”

“Không, cuộc tỷ thí giữa chúng ta không thật sự diễn ra, bởi vì Ma Vương trực tiếp giao Ma Tâm cho ta.”

Khuôn mặt Từ Dương mồ hôi đầm đìa: “Không phải Ma Vương các ngươi cũng là người yêu thích khuôn mặt đẹp chứ?”

“Nghĩ gì thế, Ma Vương đối đãi với ta như phụ thân, mà quan trọng hơn Cát Nhĩ Đạt chính là con ruột của Ma Vương.”

Từ Dương: “......”

“Thì ra là thế, khó trách Cát Nhĩ Đạt kiêu ngạo như vậy, mà thực lực cũng rất cường đại. Hiện tại xem ra, hắn là người thích hợp kế thừa vị trí của Ma hoàng hơn.”

Ngải Lộ Toa bất đắc dĩ giang tay. “Đây cũng là nghi vấn nhiều năm của ta, đến giờ ta cũng không biết vì sao Ma Vương lại đưa ra lựa chọn như vậy. Từ lúc đó Cát Nhĩ Đạt đã bất hòa với Ma Vương, rời khỏi Vạn Ma Tổ tự lập môn hộ, thỉnh thoảng phát động nội chiến cùng Ma tộc chúng ta.”

Từ Dương thở dài. “Nói như vậy, vị trí Nữ hoàng Ma tộc này của ngươi cũng làm chẳng dễ dàng gì. Đúng rồi, ta thấy ngươi bị thưởng chẳng lẽ cũng là so Cát Nhĩ Đạt làm?”

Ánh mắt nàng đột nhiên trở nên hung dữ, phẫn nộ nhìn về phía Từ Dương.

“Còn không phải chuyện tốt do ngươi làm sao?”

Nói xong, Ngải Lộ Toa vừa lật tay lại, Sương Ngân Chi Nộ lần nữa vào tay, nhưng mà lần này, Từ Dương nhìn ra được rõ ràng thần khí Ma tộc không còn màu băng lam thuần khiết mà đã xen lẫn màu đỏ lam, vết máu trên đó như có thần khí đọng lại.

“Trời, trên đó có phong ấn, không phải là máu của ta chứ?”

“Ngươi đoán đúng rồi, chuẩn xác mà nói là ngươi đã phong ấn thần khí Sương Ngân Chi Nộ của ta, khiến trong cơ thể ta sinh ra linh nguyên khác. Ta không thể khiến ma diễm bản thân thiêu đốt đến cực hạn, sức chiến đấu của ta cũng bị hạn chế rất nhiều.”

Từ Dương bất đắc dĩ bĩu môi, tuy tu vi của hắn dùng hai tử khủng bố để hình dung, nhưng sống mười vạn năm, đây là lần đầu tiên hắn giao tiếp gần như vậy với Ma tộc. Từ trước cho tới bây giờ vẫn luôn kính sợ tránh xa, căn bản không nghĩ tới lại có thần khí đặc thù như vậy.

“Bên trong Sương Ngân Chi Nộ, ta đã phong ấn bổn mạng Chân Ma Huyết của mình, bởi vì ta lo lắng có một ngày, Ma Tâm sẽ bị người ta cướp đi, như thế ta sẽ mất đi sinh mệnh, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có. Dời bản mệnh Chân Huyết tiến vào trong thần khí, xem như ta đã che giấu nhược điểm trí mạng. Ngươi thì tốt rồi, trực tiếp phóng máu của mình vào trong đó, khiến lão nương phải chịu nhiều đau khổ.”

Từ Dương tỏ vẻ suy xét: “Thật có lỗi, đây là sơ suất của ta, ta có nghĩa vụ giúp ngươi giải trừ phiền toái này, nói đi, cần ta làm như thế nào?”

Sắc mặt Ngải Lộ Toa đột nhiên đỏ bừng, giống như bị một câu hỏi khó có thể trả lời, cả người không được tự nhiên, thậm chí không dám nhìn vào mắt Từ Dương.

“Mẹ ơi, chẳng lẽ......”

“Im ngay!”

Ngải Lộ Toa nổi giận đùng đùng, hét bảo Từ Dương ngậm miệng, không nói ra chữ khiến nàng xấu hổ.

“Ta là Hoàng giả Ma tộc sao có thể cùng một tên Nhân tộc hèn mọn như ngươi.”

Từ Dương cười: “Ta nói này, ngươi cũng đừng tự mình đa tình, mặc dù dung mạo của ngươi cũng không tệ lắm nhưng Từ Dương ta cũng không phải là người tùy tiện, dù cho ngươi cầu xin ta, ta cũng......”

Ầm ầm!

Hai người đang ra sức cãi vã, trong rừng sâu đột nhiên có tiếng nổ lớn vang vọng.

Sau đó mặt đất đóng băng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

Sức mạnh băng giá cực hạn dường như muốn phong bế toàn bộ khu rừng.

“Hỏng bét, chỗ ngươi truyền tống đến này thật sự khiến người ta không thể nói nên lời. Đây là Băng Hà Thần Điện, một nơi cấm kỵ của ngũ đại Ma tộc, cũng là một nơi nguy hiểm nhất trong toàn bộ Đạo Châu.”

Nữ hoàng tỏ vẻ hoàng sợ, vội vàng nắm cánh tay Từ Dương lùi về phía sau vài trăm mét, thoát khỏi khu vực nguy hiểm nhất.

“Ha ha ha, thì ra Nữ hoàng Vạn Ma Tổ giá lâm, thân là một trong hộ pháp của Băng Hà Thần Điện, ta phải tự mình nghênh đón mới được.”

Ầm! Ầm! Ầm......

Mỗi bước chân nặng nề đều xen lẫn rung động như long trời lở đất.

Tên to con này có hình dáng thật đáng sợ, chiều cao chừng năm mét, toàn thân được bao phủ bởi ma diễm thuộc tính băng lam, cự phủ màu xanh trong tay hắn ta như có sức mạnh phá núi, trông thật đáng sợ.

“Chắc các hạ là hộ pháp băng sương Đa Đỗ của Băng Hà Thần Điện? Nổi danh là hộ pháp băng sương Ma tộc, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy chân nhân.”

Nữ hoàng không chút sợ hãi, nhưng vẫn tỏ vẻ tôn trọng tiền bối Ma tộc đối với tên to con này.

Người ta nói ra mỗi một nơi trong ngũ đại cấm địa Ma tộc nhất mạch đều là nơi sinh sống của các Ma tôn thượng cổ, mỗi người nắm giữ uy thế vô song, nhóm Ma Vương thống ngự Ma tộc không dám tới gần cấm địa, bằng không cho dù đồng loại Ma tộc, trong cấm địa tổ quái cũng sẽ không chút lưu tình.

Nhưng hôm nay, cước lực của Từ Dương quá mạnh, không để ý đã truyền tống hai người đến nơi quỷ quái này, thật sự muốn đi ra ngoài cũng khó.