TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 206: Uy áp của Thao Thiết

"Trời ạ, đây là..."

Nhóm học viên thế hệ trẻ ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy một màn dữ tợn khủng bố nhất mà bọn họ cho tới bây giờ chưa từng thấy qua.

Trong mây đen, một đầu cự thú cực lớn từ trong một góc thò ra.

"Đó là... dòng giống từ thuở hồng hoang Thao Thiết? Trời ạ! Truyền thuyết kể rằng loại cổ thú này chỉ sống một mình ở những nơi không thể biết được trên đại lục, mấy chục vạn năm cũng không xuất hiện được lấy một lần, vì sao lại đột nhiên hiện thân!"

Bán thân Thiên Vân Sơn có trận pháp thủ hộ, che dấu đại bộ phận khí tức của cự thú này, nếu không, phàm là người có thực lực dưới Nguyên Thần cảnh, chỉ bằng cỗ áp lực này cũng đủ để cho những người trẻ tuổi này chết ngay tại chỗ.

Dù là như thế, uy áp lớn lao phía trên Thiên Vân Tông vẫn làm cho toàn bộ sơn thể chấn động không thôi.

"Đạo Chi Tâm, yên lặng mấy chục vạn năm, rốt cục cũng muốn xuất hiện sao? Tiểu hữu, cây Phất Trần này, bản tôn thu!"

Cái đầu của Thao Thiết to lớn vô cùng, kích thước chu vi ước chừng mấy chục thước, về phần thân thể rốt cuộc là lớn bao nhiêu, giấu ở trong mây mù ai cũng nhìn không rõ.

Ngay khi lời nói của nó vừa hạ xuống đất, một cỗ uy áp linh hồn khổng lồ bắt đầu bao phủ toàn bộ Thiên Vân cực phong.

"Nhanh, tất cả trưởng lão Thiên Vân Tông theo ta nhập tổ địa, cường hóa đại trận hộ sơn!”

Thiên Vân Liệp Phong lúc này mới ý thức được dụng ý chân chính của lão đạo năm đó, mấy năm nay, Thiên Vân Liệp Phong thủy chung vẫn không thể tìm ra bí mật trong Phất Trần này, bởi vậy mới quyết định đem nó lấy ra làm phần thưởng, để cho nó đi tìm cơ duyên lớn hơn, không ngờ lại bị Từ Dương trong lúc vô tình kế thừa được.

Sở dĩ có thể kích phát đạo vận khổng lồ trong Phất Trần, cũng là bởi vì Từ Dương lúc trước hoàn thành đột phá, bước vào Đạo chi lĩnh vực, có nền móng trọng yếu nhất là thức tỉnh Đạo Chi Tâm, trở thành Cận Đạo Chi Nhân (người gần Đạo) chân chính.

Nhưng không thể nghi ngờ, truyền thừa như vậy cũng sẽ mang đến cho hắn phiền phức cực lớn.

Uy áp vô cùng cường hãn của Thao Thiết hạ xuống, loại cự thú từ thời kỳ Hồng Hoang cấp bậc này, tồn tại trên đời ít nhất mấy trăm vạn năm, nội tình căn bản không phải là một hai người là có thể chống lại.

Chỉ thấy tên này đột nhiên mở cái miệng to như chậu máu, một cỗ lực lượng thôn phệ vô cùng hung mãnh đánh ra, tập trung vào bản thể Từ Dương.

Lực lượng lớn lao chấn động mà xuống, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi có mặt ở hiện trường đều ngất đi, cho dù có Thiên Trận thủ hộ của Thiên Vân Tông che chở, lực lượng của Thao Thiết này cũng thật sự là quá mức cường đại, căn bản không phải những người mới này hiện tại có thể chống lại.

Tồn tại cấp bậc như nữ đế, mặc dù không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng mắt thấy cỗ lực lượng thôn phệ lớn lao này tập trung vào Từ Dương, tựa hồ cũng không lập tức hiện ra tác dụng nghiền ép.

Chung quanh đều là mây đen vô tận bao trùm, ánh sáng trong thiên địa cũng nhanh chóng ảm đạm xuống, duy chỉ có Từ Dương ngồi xếp bằng trong hư không, quanh thân được vầng sáng đại Đạo màu vàng bao phủ, giờ phút này lại thành một tia sáng duy nhất trong thiên địa.

Thao Thiết phun ra sương mù giống như ảo mộng, che khuất tầm nhìn của mọi người, duy chỉ có nữ đế trở thành ngoại lệ! Đôi mắt đẹp khuynh thế màu lam băng đột nhiên tản ra hai đạo lam quang, xuyên thấu hết thảy sương mù, nhìn thấy hình ảnh giữa Từ Dương và Thao Thiết lúc này.

Chỉ thấy Từ Dương đột nhiên mở hai mắt ra, không chút kiêng dè khí tức Thao Thiết, từ trong bản thể bộc phát ra một đạo Long uy oai thế (rung chuyển thiên địa), Cự Long Hồn Quang thủ hộ bay lên trời, cùng Thao Thiết đang tản mát ra uy áp cường đại đánh thành một đoàn.

Ầm ầm!!

Va chạm tinh thần vô cùng cường đại, ngay cả nữ đế cũng nhận phải ảnh hưởng, nữ đế cắn chặt răng đồng thời vẫn không buông tha ngưng tụ mục quang.

Phất Trần giờ phút này đang lơ lửng giữa Từ Dương cùng Thao Thiết, Từ Dương hiển hóa Long uy, đồng thời lại có đạo vận kim sắc hộ thể, đúng là có thể dưới tình huống một chọi một cứng rắn kiên trì trước khí tức của Thao Thiết!

"Sư tôn!!"

"Mau tránh đi!”

Mấy người Bạch Liên Tuyết cách đó gần nhất, vốn muốn tiến lên hỗ trợ, lại trong lúc vô tình trực tiếp phá vỡ sự cân bằng lực lượng của Từ Dương cùng Thao Thiết.

Phốc...

Một ngụm máu tươi bởi vì phân tâm mà phun ra, Từ Dương vốn đang ở tư thái ngang tài ngang sức nhau nhanh chóng biến thành bất lợi.

Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, có lẽ đưa ra quyết định sau khi ở trong suy nghĩ tính toán kỹ lưỡng một phen, nữ đế mạnh mẽ vỗ xuống Long ỷ bay lên trời, hóa thành một đạo tiên quang màu xanh lam vọt vào trong sương mù u ám vô tận này, một bàn tay đặt trên vai Từ Dương, ánh sáng tinh thần lực màu lam mênh mông nhanh chóng bao phủ bản thể hai người.

Có nàng kịp thời gia nhập, tinh thần lực có chút thụ thương của Từ Dương nhanh chóng được khôi phục, một lần nữa ổn định cục diện.

Tuy nói Từ Dương kinh ngạc với việc nữ đế một lần nữa ra tay, nhưng giờ phút này hắn đã không thể dung suy nghĩ thêm gì, Từ Dương cũng không rõ vì sao mình lại đụng phải loại cự thú cấp bậc này, nhưng nếu ngay cả Thao Thiết cũng không muốn bỏ qua loại chí bảo đỉnh cấp đại lục này, Từ Dương lại càng sẽ không dễ dàng chắp tay đưa ra.

"Thiên Vân Thập Phương Trận! Mở!!"

Rốt cục, đại trận kinh thiên do thập đại trưởng lão Thiên Vân Tông cộng thêm Thiên Vân Liệp Phong hợp lực đánh ra cũng bộc phát!

Nguyên bản chính là thế lực hai bên ngang nhau, nhưng bởi vì lực lượng Thiên Vân Cổ Trận kịp thời trợ giúp, rốt cục cũng phá tan được thú hồn lực hủy thiên diệt địa của Thao Thiết, đồng thời một lần nữa khôi phục lực lượng hộ sơn tuyệt trận.

Phất Trần vững vàng vào tay, Thao Thiết cường đoạt thất bại.

"Không thể tưởng được nhân tộc lại xuất hiện một tên gia hỏa kinh tài tuyệt diễm như ngươi, trong cơ thể còn có Long lực cổ hoang nhất mạch ủng hộ, bản tôn vẫn là xem thường ngươi rồi! Tiểu tử, mấy đồ đệ cùng hồng nhan tri kỷ của ngươi, ta sẽ mang đi trước, muốn cứu các nàng, đến Đông Hải tìm ta đi!"

Thao Thiết tuy đoạt bảo không thành, nhưng với lực lượng kinh thế hãi tục của nó, tiện tay mang đi mấy tiểu oa nhi thì vẫn không ai có thể ngăn cản.

Mạnh như Từ Dương, vừa mới ngưng tụ cực hạn lực lượng đối kháng Thao Thiết, vừa mới buông lỏng xuống, bây giờ cũng tuyệt đối khó lòng hoàn thành lần xuất thủ thứ hai.

Đang lúc lực thôn phệ khổng lồ tập trung mấy người Bạch Liên Tuyết, thì năm nữ tử đội số một của đế quốc Hàn Nguyệt vì lo lắng cho an nguy của nữ đế mà cùng xông lên, không ngờ cũng trở thành mục tiêu của cỗ lực thôn phệ cường đại này.

"Mau tránh ra!”

Nữ đế cũng lâm vào trạng thái mệt mỏi, trong lúc nhất thời, cũng giống như Từ Dương rất khó phát lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn năm đệ tử mình yêu thương nhất, theo mấy người Bạch Liên Tuyết cùng nhau bay vào cuối mây trời.

Mây đen dần dần lui đi, người ở chung quanh cũng dần dần khôi phục lại tầm nhìn.

Điều đáng nói chính là, bên phía Bắc Tấn, đại đệ tử của Phong Tụ, Phong Thanh Diệu cũng không biết từ khi nào lại xuất hiện ở trong đó, người sáng suốt đều nhìn ra được, trong đoàn đội Bắc Tấn, không hiểu sao lại có hơn trăm cường giả Nguyên Thần cảnh, không chỉ có người của Bắc Tấn Kiếm Minh, còn có không ít nhân sĩ tu giới cường đại của các mạch khác trong toàn bộ đế quốc Bắc Tấn, tùy tiện bắt ra một người đều là nhân vật có máu mặt.

Không ai biết những người này vào núi từ khi nào, lại mang theo mục đích gì, chỉ là không khí trong toàn bộ chiến trường lúc này tựa hồ không hiểu sao cũng không bởi vì Thao Thiết rời đi mà có chút hòa hoãn, mà càng túc sát hơn so với lúc trước.

"Bệ hạ!

"Các hạ!!"

Cao thủ bên đế quốc Nguyên Dương cùng đế quốc Hàn Nguyệt đều ra hết, hơn hai mươi nam nữ lập tức vọt vào vây quanh Từ Dương cùng nữ đế.

"Sao lại thế này? Nữ đế như thế nào lại ở bên cạnh cường giả kia?"

“Trời ạ, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tồn tại như Thao Thiết trong truyền thuyết kia, thế nhưng cũng không thể đánh chết được đội trưởng của đế quốc Nguyên Dương??"