Huyền Hỏa Thái Thản dường như bắt được một tia nguy hiểm từ đợt tấn công của Từ Dương, theo bản năng mở ra Huyền Hỏa chân thân.
Trong chốc lát, bên ngoài cơ thể Đại tinh tinh tạo thành một tầng Huyền Hỏa cương khí vô cùng dày đặc, làm nhiệt độ không gian xung quanh tăng lên kịch liệt, đồng thời uy lực của Kiếm khí Từ Dương đánh ra cũng bị cắt giảm hơn phân nửa.
"Quả nhiên không hổ là linh thú chiến đấu có huyết mạch mười vạn năm đỉnh cấp. Nếu có thể biến Huyền Hỏa Thái Thản này thành của mình, tuyệt đối là một sự giúp đỡ rất lớn!"
Từ Dương nghĩ như vậy, đột nhiên đưa mắt nhìn qua Nữ Đế ở bên cạnh.
Công pháp của Nữ Đế vốn lấy Hàn Nguyệt công làm chủ, hàn tính cực mạnh, hơn nữa công pháp lại thiên về huyễn thuật, hai mặt công và thủ cũng không quá vượt trội. Nếu như có thể thu linh thú Huyền Hỏa Thái Thản này làm thần thú hộ pháp, hiển nhiên sẽ đem đến cho nàng rất nhiều chỗ tốt.
Linh thú từ vạn năm trở lên có một năng lực mà thú tộc khác không thể so sánh, nó có thể thông qua cách hiến tế linh hồn, tiến hành ràng buộc linh hồn với túc chủ. Một khi ràng buộc lại thành công, túc chủ có thể cùng linh thú chia sẻ một phần thuộc tính và năng lực với nhau, đề cao sức chiến đấu túc chủ lên rất nhiều.
Nhưng quá trình của loại hiến tế này phải cần linh thú tán đồng tuyệt đối với túc chủ mới có thể làm được, bởi vì làm vậy tương đương với đem một nửa sinh mệnh hiến tặng cho túc chủ. Cho dù là linh thú vạn năm cũng rất ít con sẽ nguyện ý làm như vậy, chớ nói chi là Đại tinh tinh linh chủng thượng cổ một trăm ngàn năm này.
Chỉ là Thái Thản cũng không biết rõ, đối thủ mà lần này nó gặp phải là Từ Dương, một nhân vật cường đại luôn có thể biến không thể thành có thể.
"Tinh tinh, ngươi xem như là linh thú mười vạn năm, nếu cứ thế giết ngươi thì có phần đáng tiếc, không bằng hiến tế cho Nữ Đế, làm linh thú của nàng như thế nào?"
Nữ Đế kinh hãi, nhìn về phía Từ Dương với vẻ khó tin. Nàng đương nhiên biết rõ chỗ tốt khi làm như vậy, nhưng nàng cũng biết, bảo Huyền Hỏa Thái Thản hiến tế thì so với lấy nội đan của nó còn khó khăn hơn gấp mười.
"Ngươi nằm mơ đi, hôm nay nếu ta không giết chết hai người các ngươi, lão tử cũng không xứng làm vua của chốn sơn lâm này!"
Rống!
Thái Thản lần nữa nện hai tay xuống, chỉ là lần này, trên người nó tản ra luồng khí tức rất đặc biệt, giống như một loại tín hiệu đặc thù chỉ thuộc về Viên tộc, có thể phóng tin tức triệu hoán ra xung quanh.
Quả nhiên, không bao lâu sau, hàng loạt hàng loạt bầy vượn kéo về giữa khu rừng này, bao vây lớp lớp quanh Từ Dương và Nữ Đế.
Mỗi con vượn đều đang phát ra tiếng rít với tần suất hoàn toàn khác biệt, tạo nên quấy nhiễu cực lớn đối với tinh thần lực, mạnh như Từ Dương cũng không nhịn được phải nhíu mày.
Nhiệt độ trong rừng rậm càng ngày càng cao, vô tình dẫn đến hai đạo bản nguyên băng hỏa trong cơ thể Nữ Đế va chạm nhau dữ dội, khiến năng lượng trong cơ thể nàng trở nên vô cùng xao động, cộng thêm tiếng rít của những con vượn này, cảm xúc Nữ Đế rất nhanh lâm vào bờ vực chuẩn bị sụp đổ.
Đúng lúc này, Từ Dương chuyển dời cả hai bộ phận của thần khí Hoang Thiên Vô đến trước mặt Nữ Đế, hóa thành hai cái thuẫn màu vàng kim liên tục xoay tròn, hoàn toàn cách ly Nữ Đế khỏi không gian bên ngoài.
Quả nhiên, có thần khí cái thế này bảo vệ, Nữ Đế cảm nhận được áp lực đã lập tức nhỏ đi, đương nhiên như vậy Từ Dương phải đối mặt với áp lực lớn hơn.
"Đến đây đi! Lão tinh tinh, có dám đánh cược với ta không? Trong vòng nửa nén hương, dù không cần sử dụng bất kỳ binh khí pháp bảo nào ta cũng có thể làm cho toàn bộ rừng rậm sinh cơ bừng bừng này của ngươi, biến thành một mảnh đất chết!"
Huyền Hỏa Thái Thản cười ha hả: "Rừng rậm của ta đây mặc dù không phải hòn đảo lớn nhất Đông Hải, nhưng linh khí lại vô cùng dồi dào. Sinh linh ở trên đảo ít nhất cũng có hơn vạn, chỉ nửa nén hương, đừng nói tịch diệt toàn bộ hòn đảo của ta, xem như Thiên Viên đại trận của ta đây ngươi cũng không ra được! Tiểu tử, cuồng vọng là phải trả giá lớn đấy!"
Khóe miệng Từ Dương cong lên: "Nếu như ta thua, muốn chém giết muốn róc thịt, mặc ngươi xử trí! Thậm chí nếu như ngươi đồng ý, ta có thể dẫn ngươi đi tìm kiếm Long Tàng trong Đông Hải! Nếu như ngươi thua, vậy thì tuân theo ước định, nhận nàng làm chủ, hiến tế linh hồn của ngươi cùng Nữ Đế ký kết khế ước cộng sinh, như thế nào?"
Huyền Hỏa Thái Thản có tự tin tuyệt đối với thực lực của mình, mặt khác, nó thật sự không tin Từ Dương có thể tạo nên thần tích không thể tưởng tượng nổi ấy. Nếu như hắn thật sự làm được, vậy đủ để chứng minh đối phương có năng lực giết chết mình, lúc đó nó cũng không thể không tòng mệnh.
"Được! Nếu ngươi có thể làm được, bản tôn lập tức hiến tế cho nàng ta!"
Từ Dương vung tay lên, trước mặt Huyền Hỏa Thái Thản có dư ra một nửa cây hương đang cháy.
"Không! Từ Dương, ngươi không cần đánh cược với nó như vậy, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào!"
Từ Dương cũng không trả lời Nữ Đế, chỉ khẽ mỉm cười, sau đó đột nhiên Bàn Thân nhập định, giữa mi tâm không hề có điềm báo trước lóe lên một tia sáng màu tím đen.
Một chiêu này từ khi lĩnh ngộ thì Từ Dương vẫn chưa sử dụng lần nào. Sau khi mở khóa Vĩnh Hằng Thần khí, mệnh nguyên của Ma hoàng Ngải Lộ Toa và bản thân hắn hợp nhất, mở khóa công pháp cấm kỵ Ma tộc được phong ấn bên trong Thần khí Vĩnh Hằng.
Từ Dương phỏng đoán, có lẽ đó là Ma công mà mấy chục vạn năm trước lúc Vĩnh Hằng Thần khí này bị đóng băng, chủ nhân đời trước đã để lại, tên là Phá Diệt!
Khi luồng hồn lực màu tím đen này không ngừng lan rộng, cái bóng dưới thân Từ Dương giống như gợn sóng trong đại dương, dần dần bao phủ ra xung quanh với diện tích ngày càng lớn, linh lực vốn dồi dào trong không khí bắt đầu mục nát, toàn bộ dấu vết của sự sống bắt đầu tàn lụi, tất cả linh hồn đều bị bao phủ ở trong bóng tối này, cũng bắt đầu run rẩy theo bản năng!
"Trời ạ... Đây, đây là năng lực như thế nào vậy? Thế mà đáng sợ hơn cả khí tức của Thao Thiết Vương! Tên tiểu tử Nhân tộc này rốt cuộc có lai lịch như thế nào!"
Huyền Hỏa Thái Thản nhìn vào cảnh tượng trước mặt một cách khó tin, trong lúc nhất thời cũng không biết nên phản kháng ra sao. Mặc dù nó liều mạng gào thét, muốn đến gần Từ Dương nhưng lần nào cũng bị bóng tối màu tím đen dưới chân hạn chế, khó mà giãy thoát.
"Không..."
Nữ Đế được bảo vệ hoàn hảo giữa không trung, ánh mắt cũng lộ ra tia sáng không thể tin được. Cho tới lúc này nàng mới nhận ra, thực lực mà mình nhìn thấy của Từ Dương chẳng qua chỉ là một góc tảng của tảng băng. Sự thần bí và cường đại của hắn đã sớm vượt qua giới hạn tưởng tượng của Nữ Đế.
Mục nát và tiêu vong vẫn còn đang kéo dài! Sự thay đổi xuất hiện đầu tiên đó là những thực vật cỏ cây ở xung quanh, đang nhanh chóng khô héo trong thời gian cực đoan này, còn sinh mệnh lực thì đang trào về phía bản thể Từ Dương.
Theo sát sau đó là những sinh sinh cấp thấp kia, sau khi bị rút sạch linh lực, nhục thân cũng bắt đầu đi đến tịch diệt!
Tiếp sau đó, nửa nén hương đã cháy hơn phân nửa, bầy vượn xung quanh rít lên cuồng loạn, muốn phản kháng lại phát hiện mình căn bản không có sức mạnh để chống lại!
"Không!" Huyền Hỏa Thái Thản nhìn hàng ngàn tộc nhân của mình quỳ trên mặt đất thống khổ giãy dụa, phát ra kêu rên cuồng loạn. Nó biết, trận đánh cược này mình đã thua...
Điều Từ Dương muốn cũng không phải là có thể an toàn nuốt chửng tất cả sinh mệnh xung quanh, hắn muốn là nhiệt độ trong lòng Huyền Hỏa Thái Thản này cũng nóng đến như vậy, nó tuyệt đối sẽ không bởi vì tính mạng của một mình nó mà lãng phí vạn chúng sinh linh ở trên hải đảo này!
Nói cách khác, cũng chỉ có linh thú trong lòng còn có thiện niệm, mới có thể hoàn thành hiến tế đúng nghĩa với Nữ Đế.
"Dừng lại đi! Ta, thua rồi..."