Sự xuất hiện của chiêu "Phá Diệt Ma công" này, đừng nói là Huyền Hỏa Thái Thản hoàn toàn không ngờ tới, mà ngay cả đồng đội của Từ Dương lúc này, Nữ Đế Tuyết Thanh Hàn cao cao tại thượng cũng bị chấn động.
"Trời ạ, gia hỏa này còn có thể khống chế sức mạnh của Ma tộc sao? Hắn rốt cuộc là một người như thế nào! Vì sao trên người hắn lại tràn đầy kỳ tích vậy! Quan trọng hơn là, ngay cả cấp bậc tu vi của hắn ta cũng không thể nhìn thấu!"
Cho tới nay, điều mà Nữ Đế khó hiểu nhất vẫn là tu vi thần bí của Từ Dương. Trừ khi là cao hơn mình hai đại cảnh giới, nếu không gần như không có công pháp nào có thể che giấu cảnh giới tu vi của một người, nhưng Từ Dương lại làm được.
Hắn trước đây chỉ là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ, mặc dù thực lực hắn khó có thể tưởng tượng, nhưng biểu tượng của tu vi Luyện Khí Kỳ vẫn là không thể nào che giấu.
Nhưng khi hắn bước ra một bước đó, sau khi chân chính khiến mình và Đạo tướng hợp nhất, loại tình huống này đã xảy ra chuyển biến lần nữa, ấn ký Luyện Khí Kỳ in trên người hắn đã biến mất không thấy đâu. Nguyên nhân cuối cùng, có lẽ là bởi vì Luyện Khí Kỳ của Từ Dương đã đạt đến viên mãn, chỉ dựa vào tu hành một cảnh giới Luyện Khí cũng đã diễn hóa ra Thái Cực Đồ đằng thuộc về mình, đem dấu vết Ngấn tích ẩn giấu vào trong Đạo tích, bởi vậy người bên cạnh không cách nào nắm bắt được.
Còn về Thần kỹ Phá Diệt mà hắn thi triển ra lúc nãy, vậy thì thật sự không thể dùng lẽ thường để giải thích được. Nữ Đế chỉ có thể suy đoán đại khái, thứ này có lẽ liên quan đến Thần khí Vĩnh Hằng của Ma tộc mà Từ Dương có.
Sức mạnh Phá diệt cường đại khiến cho sinh mệnh lực của tất cả cỏ cây và sinh linh nhanh chóng trôi đi, tự động tụ về mi tâm của Từ Dương. Bản thân hắn bây giờ giống như một vòng xoáy cực lớn thôn phệ sinh mệnh lực, bất cứ vết tích sinh mệnh nào nằm trong phạm vi cũng đều không thể tránh thoát khống chế của hắn.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là ác ma thôn phệ mệnh nguyên thật sự. Sở dĩ làm như vậy, đơn giản là muốn dùng cái giá thấp nhất chinh phục con Huyền Hỏa Thái Thản này.
Dựa vào thực lực bên trong của Từ Dương, chinh phục chính diện con Đại tinh tinh này cũng không phải không làm được, nhưng làm như vậy, Từ Dương nhất định phải tiêu tốn không ít tinh lực và thời gian, vạn nhất trong thời gian này dẫn nhóm Thác Bạt Hồng đến, rất có thể sẽ sinh ra nhiều biến số hơn.
Từ Dương đạt đến cảnh giới này sao có thể thể hiện ra trình độ lớn nhất của mỗi một phần thực lực của mình chứ. Dùng cái giá thấp nhất lấy được thu hoạch lớn nhất mới là mục tiêu hắn theo đuổi.
"Rất tốt, hy vọng ngươi có thể thực hiện lời hứa của mình, nếu không, ta không ngại tùy thời dùng Phá Diệt chi pháp bao phủ toàn bộ rừng rậm trên hòn đảo, ngươi hẳn có thể cảm giác được, ta không phải là một người thích đùa giỡn."
Giọng nói của Từ Dương có vẻ lạnh lùng hơn lúc đến đây rất nhiều, một khi vùi đầu vào trong chiến đấu, nam nhân này lộ ra tư thái sát thần như vậy, khiến cho Nữ Đế ở bên cạnh rung động không thôi.
Nam nhân thực thụ có lẽ giống như Từ Dương thế này nhỉ, vừa có một mặt thô bạo lại có một mặt ôn nhu săn sóc.
Huyền Hỏa Thái Thản nhìn đoàn con cháu của mình một chút, lại phát ra một tiếng linh hồn gào thét, đấm đấm vòm ngực to lớn của mình, đi tới trước mặt Từ Dương và Nữ Đế như rập khuôn, hạ thấp cái đầu luôn ngẩng cao của linh thú mười vạn năm duy nhất, đương nhiên cũng đã buông xuống tôn nghiêm.
Đối với linh thú cấp cao và trí tuệ cao mà nói, dùng phương thức hiến tế và từ đó phụ thuộc vào tu sĩ Nhân tộc là một chuyện sỉ nhục, quan trọng hơn đó là một khi tiến hành hiến tế, có nghĩa rằng túc chủ của nó sẽ trở thành chủ nhân của vận mệnh nó, hơn nữa việc thăng cấp tu vi sẽ hoàn toàn dừng lại giữa chừng, cùng túc chủ hưởng chung linh lực và sinh mệnh lực của mình.
Đương nhiên, nếu giống như Tiểu Long Mãng, gặp được chủ tử đồng thời có cả cơ duyên và thực lực nghịch thiên như Từ Dương, thì sẽ có được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, nói là một bước lên trời, huyết mạch phản tổ cũng không phải không có khả năng.
Lúc này, trong lòng Huyền Hỏa Thái Thản ít nhiều cũng có chút bất bình, nhưng đối mặt Từ Dương, nó không có lựa chọn nào khác.
"Nghe này, chuyện ta đáp ứng ngươi tuyệt đối không phải nói điêu. Ngươi ngoan ngoãn hiến tế cho Nữ Đế, trở thành đồng bạn bảo vệ nàng, ta có thể giúp ngươi có được nhiều cơ duyên hơn. Nhưng nếu ngươi dám giở trò trong quá trình hiến tế, tổn thương Nữ Đế dù chỉ nửa phần, ta sẽ khiến cả hòn đảo nhỏ này biến thành một phần mộ đấy."
Lời nói của Từ Dương tương đối bình tĩnh, nhưng lại khiến Nữ Đế Tuyết Thanh Hàn cùng Huyền Hỏa Thái Thản trước mặt linh hồn chợt trì trệ, một cỗ uy áp linh hồn không thể chống lại tràn ngập trong đầu hai người, là một loại cảm giác run rẩy không thể nói rõ được.
"Bắt đầu đi."
Từ Dương nhẹ nhàng run tay một cái, trong lòng bàn tay có thêm một cái pháp khí hình tròn cổ xưa tràn ngập ánh sáng màu tím, lơ lửng bao phủ phía trên đầu Nữ Đế.
"Ngươi không cần làm gì cả, thả lỏng đi, ta sẽ đích thân hộ pháp chỉ dẫn cho ngươi."
Lời Từ Dương nói ngược lại làm Nữ Đế có chút không biết làm sao. Cho tới bây giờ, Nữ đế luôn là người khống chế an bài vận mệnh của người khác, căn bản vốn không quen được người khác che chở, bây giờ lúc đối mặt Từ Dương lại giống như một tiểu cô nương tay chân luống cuống, chỉ biết đỏ mặt ngoan ngoãn nghe lời.
Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, rất nhanh Nữ Đế đã phát hiện linh hồn lực của mình bắt được khí tức pháp khí trên đỉnh đầu này một cách rất tự nhiên. Cả hai nối liền một thể, một đạo linh hồn lực rót vào trong đó, Nữ Đế phát hiện bên trong thế giới tinh thần của mình giống như đã mở ra một không gian độc lập. Không ngờ rằng một tấc vuông này chính là chỗ để linh thú hiến tế linh hồn tới.
Nếu không có Từ Dương dẫn dắt, toàn bộ quá trình hiến tế sẽ tràn đầy nguy hiểm, dù sao Huyền Hỏa Thái Thản chính là linh thú mười vạn năm, thực lực tương đối đáng sợ. Hiến tế đồng nghĩa với hiến dâng một nửa sức mạnh và bản nguyên của nó, nếu cường độ bản thân không đủ, rất dễ dàng trực tiếp bạo nổ, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Càng quan trọng hơn là, vạn nhất Đại tinh tinh này không thật tâm quy thuận, không tiếc hao tổn một nửa mệnh nguyên của mình làm cái giá, đổi lại tên cường địch uy hiếp nó. Cũng không thể bỏ qua thủ đoạn liều mạng chó cùng rứt giậu này tạo thành uy hiếp đối với bản thân được.
Nhưng có phương pháp gia trì của Từ Dương, hiệu quả lại hoàn toàn khác biệt.
Cho dù con Đại tinh tinh này định liều mạng, có Từ Dương che chở cho, Nữ Đế cũng không cần lo lắng sẽ xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Mà kết cục lại khiến đại tinh tinh khó mà tiếp nhận nổi.
Một tiếng Soạt vang lên!
Quanh thân Huyền Hỏa Thái Thản hiện lên ngọn lửa lóa mắt, bản nguyên chân hỏa bắt đầu bốc cháy càng cuồng mãnh, trong cặp mắt phóng ra hai ngọn lửa chói lọi màu vàng ròng vô cùng tinh khiết, chính gầm thét của bản nguyên linh hồn!
Rất nhanh, ở giữa ngọn lửa hừng hực thiêu đốt này ngưng tụ ra một bảo châu màu vàng ròng thuần túy, bay tới đỉnh đầu Nữ Đế, như đang hơ nóng vậy, chầm chậm rải xuống vầng sáng màu vàng tinh khiết, chải vuốt khơi thông kinh mạch toàn thân Nữ Đế.
Sau đó, theo thời gian trôi qua từng chút, Huyền Hỏa Thái Thản này không ngừng tăng thêm bản nguyên gia trì bên trong kim đan, thể nội Nữ Đế chợt ngưng tụ ra một dạo Huyền Hỏa lực, cùng hai cỗ bản nguyên tương sinh tương khắc khác lăn lộn trong cơ thể mình, sinh ra đối kháng kịch liệt.
"Ách..."
Cảm giác đau đớn dần dần trở nên rõ ràng, trên trán rịn ra một lớp đổ mồ hôi, Nữ Đế rõ ràng cảm nhận được, đau đớn lúc này so với lúc tu luyện cường hóa ngày xưa không chỉ hơn gấp mười lần!