TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 241: Huyễn Thế Âm Dương

"Vô Song Quỷ Ảnh, Thiên Diện Tu La!"

Thác Bạt Hồng rống to một tiếng, rốt cục bạo ra tổ hợp áo nghĩa của công pháp hệ thích khách, thuấn sát lưu.

Một chiêu này trên thực tế đã bị phủ bụi hơn sáu ngàn năm, cơ hồ đã hoàn toàn thất truyền ở Quỷ Ảnh Tu La nhất mạch, không riêng gì bởi vì tu luyện quá mức khó khăn, cộng thêm thi triển phương pháp này có tác dụng phụ quá lớn, sẽ sinh ra hiệu quả phản phệ cực kỳ mãnh liệt đối với tinh thần lực.

Thiên nhân thiên diện*, Tu La vô tận!

*Ngàn người ngàn mặt

Tinh thần lực càng mạnh, triệu hoán ra càng nhiều phân thân Quỷ Ảnh.

Thác Bạt Hồng cơ hồ là dùng thủ đoạn cưỡng chế, ép buộc bản thể Quỷ Ảnh Tu La làm nguồn phát động, còn chính mình thì tiến hành tinh thần lực phụ trợ khống chế, làm chủ thể thi pháp, cái giá Quỷ Ảnh Tu La phải trả lớn hơn Thác Bạt Hồng rất nhiều, một đồ tôn như Thác Bạt Hồng, chính là đang ép cho bằng hết chút giá trị cuối cùng của hắn ta.

"Không tốt. Công pháp này cực kỳ cường hoành, trong số thiên nhân thiên diện kia chỉ có một cái là chân thân, trong thời gian ngắn căn bản khó có thể phân biệt!"

Hồn âm của Nữ đế lập tức truyền đến trong đầu Từ Dương.

"Vốn dĩ đồng lực của ta vừa vặn có thể khắc chế hệ công pháp có đặc điểm huyễn thuật như vậy, đáng tiếc cảnh giới hai người này cao hơn ta quá nhiều, tốc độ nhận dạng sẽ giảm đi rất nhiều!"

Từ Dương ngưng trọng đáp lại: "Không cần lo cho chúng ta, nhớ kỹ lời ta nói, nhất định phải phóng thích huyễn thuật ở thời điểm quan trọng nhất, trận quyết đấu sinh tử này đã không còn dặt trên người chúng ta, mà là trên người ngươi!"

Nữ đế siết chặt tú quyền, nàng thật sự rất muốn giúp Từ Dương một phen, bất đắc dĩ là loại đối kháng cấp bậc này, đừng nói là nàng, cho dù là trong toàn bộ Tam Thiên Đạo Châu cộng lại, người có thể chen vào cũng là lác đác không có bao nhiêu.

"Ha ha ha! Từ Dương, cho dù ngươi có năng lực thông thiên, cũng đừng mong phá giải được bí kỹ ảo nghĩa của ta và sư tổ, trừ phi ngươi là một vị thần chân chính!"

Từ Dương cắn chặt răng lạnh lùng nhìn tất cả. Không thể nghi ngờ, đây là trận chiến gian nan nhất mà hắn đánh từ trước tới nay, không riêng gì đối thủ đều là đỉnh cấp, mà còn phải liên tục không ngừng quyết đấu ở cường độ cao, thật sự khó nhằn.

Nếu có thêm hai thành lực, Từ Dương nhất định có thể bằng vào lực lượng một mình đánh tan kỹ năng này, đáng tiếc hiện tại, cho dù hắn có năng lực thông thiên cũng không có khả năng làm được chuyện trái với lẽ thường.

"Lão già, lần này phải dựa vào chính ngươi rồi!"

Thao Thiết nổi giận rống lên, theo bản năng muốn thông qua sóng âm áp chế phá diệt hư ảnh kia, nhưng mà rất nhanh nó liền phát hiện, phương pháp này căn bản không có tác dụng.

"Tu La, Trảm!"

Khi thiên đạo quỷ diện này đồng thời chớp động, từ các phương hướng cùng lúc xông về phía Từ Dương và Thao Thiết, nguy hiểm lặng yên mà đến...

"Cẩn thận!"

Tinh thần lực cường đại của Từ Dương, chung quy cũng nhìn thấu sơ hở của Thác Bạt Hồng một khắc trước khi đối phương làm khó dễ.

Đáng tiếc, mục tiêu đối phương lựa chọn tiến công căn bản không phải là mình, mà là Thao Thiết cách đó mấy trăm thước, mà ở trong khoảng cách này, mạnh như Từ Dương, cũng căn bản không kịp tiếp viện.

Ầm ầm!

Quang nhận màu xanh lá cây khủng bố trong nháy mắt phát ra, thân thể khổng lồ của Thao Thiết làm sao có thể ngăn cản đánh lén gần trong gang tấc? Đạo hư ảnh phía trên trước mắt mình, đã dung nhập vào bản thể của Thác Bạt Hồng, đánh ra một kích chí cường cấp Thần Anh cảnh đại viên mãn, cho dù không thể nghịch chuyển đột phá kết giới thủ hộ của Thao Thiết, cũng là đem lĩnh vực lực của nó cắt ra một lỗ hổng.

Phốc phốc!

Ách…a…!

Tiếng kêu rên thống khổ vang vọng khắp chiến trường Đồ Long, mắt phải của Thao Thiết bị quang nhận đâm trúng, ngay tại chỗ bị nghiền nát thành một đoàn huyết vụ, thân thể khổng lồ mạnh mẽ văng ra phía sau, không ngừng va chạm vào di tích thần miếu.

"Vương bát đản, ta muốn giết ngươi! AAAAAAAAAAAA!"

Tiếng kêu rên đau đớn đến tận xương tủy phát ra, tiếng cười làm càn của Thác Bạt Hồng cũng tràn ngập.

"Dám khinh thường ta? Thao Thiết, hôm nay hãy để cho sự cuồng vọng của ngươi trả giá đi!"

Sau khi quang nhận màu bạc kia đâm vào trong đồng tử Thao Thiết cũng không đình chỉ động tác, mà là tiến thêm một bước cắm sâu vào não Thao Thiết, vô hạn tiếp cận nội đan Thao Thiết.

"Chết đi cho ta!"

Thao Thiết bi nộ đến cực điểm, trăm vạn năm qua hắn tác chiến vô số, cắn nuốt không đếm xuể đối thủ, lại lần đầu tiên chịu thiệt thòi lớn như vậy!

Trong lúc bất chợt, Thao Thiết bắt đầu thiêu đốt lĩnh vực thủ hộ của mình, dùng lực lượng không thể kháng cự của mình mạnh mẽ bức ép đạo ngân nhận kia ra, kéo theo ngay cả chỗ hư không của Thác Bạt Hồng cũng phảng phất như bị chấn nát, bay ngược trở về phun ra từng ngụm máu tươi, nhưng quang nhận màu bạc kia cũng mang theo một bộ phận nhỏ nội đan bản nguyên, rơi vào trong tay Thác Bạt Hồng.

"Ha ha ha! Thao Thiết, nội đan của ngươi đã bị hao tổn, trên ngân nhận của ta có dính trùng hoàng kịch độc, hôm nay chính là ngày chết của ngươi! Không bao lâu nữa, nội đan của ngươi sớm muộn gì cũng là vật trong túi của ta!"

Theo Thao Thiết hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, lỗ hổng trên lĩnh vực của nó không ngừng bành trướng, cuối cùng hoàn toàn tan rã, mười mấy người của Từ Dương cùng Nữ đế cũng đều một lần nữa khôi phục tự do.

Một trận chiến vừa rồi, bọn họ ở trong lĩnh vực đều thấy rõ ràng, hận ý đối với Thao Thiết cũng đã biến mất hơn phân nửa, thậm chí bắt đầu đồng tình với những gì nó gặp phải bây giờ.

"Chúng ta cùng nhau lên, tiêu diệt tên tiểu nhân đê tiện này!"

Đám người Bạch Liên Tuyết liên hợp với năm đồ đệ của Nữ đế cùng nhau xông lên, Từ Dương căn bản không có tâm tư để ý đến bọn họ.

Thiên Diện Tu La vừa mới nếm được vị ngọt, làm sao có thể dừng lại vào lúc này, lập tức đem mục tiêu công kích tập trung vào đám người Bạch Liên Tuyết.

"Không tốt!"

"A Tuyết, thừa dịp hiện tại!

Từ Dương đã sớm ngửi được mùi nguy hiểm, đột nhiên phát ra một tiếng rống giận dữ, Vĩnh Hằng Thần Kiếm cùng Hoang Thiên Vô Cực buông tha thủ hộ bản thân, đồng thời xông về bản thể hai người Thác Bạt Hồng cùng Quỷ Ảnh Tu La.

Trong phút chốc, Từ Dương một lần nữa triệu hoán ra đạo tâm Phất Trần, chắn ngang ở trước mặt mình, một lòng một đạo, thiên nhân hợp nhất!

Đạo quang màu vàng vô cùng rực rỡ, lấy bản thể Từ Dương làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh, phảng phất như là tinh hóa chi lực thuần túy nhất trong thiên địa, nơi hào quang đi qua, tất cả ảo ảnh hư vọng đều trì trệ động tác, duy chỉ có bản thể hai người không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.

Cũng chính trong khoảnh khắc thoáng qua này, Nữ đế nắm chắc cơ hội, rốt cục đem tinh thần lực cường đại của mình tập trung vào khí tức bản thể Thác Bạt Hồng.

Vốn dĩ Nữ đế căn bản không có cơ hội như vậy, nhưng vừa rồi khi Thao Thiết toàn lực phản kích Thác Bạt Hồng, rốt cục làm cho bình chướng thủ hộ của tên này bị đánh vỡ, xuất hiện sơ hở trí mạng, cũng cho Nữ đế cơ hội duy nhất để ngăn cơn sóng dữ.

"Hàn Nguyệt cực phong - Huyễn Thế âm dương!"

Sưu!

Trong nháy mắt, bản thể của Nữ đế lăng không bay lên, lam quang vô cùng rực rỡ từ trong cơ thể nàng gợn sóng ra, vào giờ khắc này hóa thành điểm hạch tâm rực rỡ nhất trong toàn bộ chiến trường Đồ Long.

Hàn Nguyệt Công cực phong, cũng là chung cực áo nghĩa huyễn thuật mà tu vi hiện giờ của Nữ đế có khả năng thi triển phóng thích ra hoàn mỹ.

Rốt cục, Thác Bạt Hồng cùng Quỷ Ảnh Tu La không thể một lần nữa may mắn thoát khỏi, hai người cũng giống như đám người Từ Dương, bị buộc phải lâm vào tình cảnh ánh mắt đờ đẫn, tất cả mọi người trong chiến trường đều bị thôn phệ vào trong huyễn trận này.

Chỉ cảm thấy trước mắt một trận mê mông, khi một lần nữa khôi phục thanh tỉnh, thế giới chung quanh đã hoàn toàn phát sinh biến hóa.

"Trời ạ! Đây là chỗ nào..."

Đám người Bạch Liên Tuyết hoàn toàn bị kinh ngạc đến ngây người.

Phải biết rằng, lúc trước khi thi đấu cùng năm mỹ thiếu nữ đế quốc Hàn Nguyệt, bọn họ cũng từng tiến vào trong huyễn cảnh, nhưng tràng diện đêm lạnh kia, so với trình độ tinh xảo của huyễn cảnh trước mắt, quả thực khác nhau một trời một vực.

"Quả nhiên không hổ là Nữ đế Hàn Nguyệt! Đây chỉ sợ hẳn là không gian huyễn trận tinh xảo nhất hoàn mỹ nhất trên đời này đi?"