TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 279: Họa Sư Thần Anh cảnh

Từ xưa đến nay, trong mấy chục vạn năm đã có Họa Sư thứ hai chân chính hoàn thành vẽ long đã được sinh ra ở thời khắc này.

Ai có thể nghĩ đến, kiệt tác kinh thế được một tiểu cô nương mười mấy tuổi hoàn thành.

"Ha ha ha! Thành công rồi, lão đại, tiểu cô nương này thật sự không để chúng ta thất vọng."

Long Hồn phóng lên trời.

Điều khiến tất cả mọi người khiếp sợ là Long Hồn hoàn hảo đến không có một thuộc tính nào cả.

Nên biết rằng Long Hồn không có thuộc tính so với Long Hồn có thuộc tính càng hiếm thấy hơn nhiều, đặc biệt là Họa Sư vẽ ra chiến hồn.

Bởi vì nó không có thuộc tính nên cũng không có nhược điểm, nắm giữ một nửa sức chiến đấu của Cự Long Hồn thuần túy hoàn chỉnh nhất.

Khi đối đầu với Cốt Long cùng loại, Long Chiến Hồn bản nguyên không thuộc tính chồng lên nhau.

Cứ như vậy, Đoàn Đoàn tạm thời không nguy hiểm đến tánh mạng.

Long Hồn bao phủ cơ thể Đoàn Đoàn, che giấu Cốt Long Bạch Cốt lĩnh vực, giải trừ nguy hiểm tạm thời cho nàng.

"Cái gì! Không có thuộc tính? Như vậy có thể hoàn mỹ khắc chế lĩnh vực của ta, tiểu cô nương, ngươi khiến ta phải thay đổi cách nhìn đấy! Đáng tiếc hiện tại tu vi của ngươi còn quá thấp, nếu như ngươi có thể tăng lên Độ Kiếp cảnh, mượn nhờ thiên địa chi đạo để tăng cường năng lực chiến hồn, lập tức có thể vẽ ra hai ba con Cự Long, vậy thế gian này rất ít người có thể trở thành đối thủ của ngươi."

Cốt Long cười lạnh một tiếng, tất nhiên lĩnh vực của nó cũng không có cách nào sử dụng, nhưng sức chiến đấu của nó có thể hạ được chiến hồn này.

Ầm ầm!

Hồn lực thuần túy nhất va chạm khiến Long Chiến Hồn không thuộc tính nhận lấy trùng kích cực lớn.

Dù sao đối phương cũng là Long Hồn chân chính, được ngưng tụ từ long huyết bản nguyên còn chiến hồn được vẽ ra chỉ đơn thuần là linh lực bản nguyên ngưng đúc, giữa hai bên có chênh lệch cực lớn.

Liên tiếp mấy phen đối đầu, Long Chiến Hồn đã mình đầy thương tích, những bộ phận cơ thể bể tan tành, linh lực không ngừng bị phân hủy, không bao lâu nữa, Long Chiến Hồn này sẽ bị tiêu tan.

"Đi mau, ta ngăn chặn nó!"

Đột nhiên Chiến Hồn lên tiếng, một lần nữa khiến mấy người Từ Dương khiếp sợ.

"Trời ạ! Long Hồn được họa ra mà cũng có trí tuệ của chính nó? Có cần khoa trương như vậy không?"

Kiếm Hồn cười to: "Xem ra, đây chính là tác dụng khi tiểu cô nương lấy được chiếc bút kia, nếu như ta đoán không sai, chủ nhân của bút này hẳn là Họa Trung Tiên danh chấn toàn bộ đại lục mấy chục vạn năm trước. Tiểu cô nương có được truyền thừa của Họa Trung Tiên, tương lai vô hạn. Tiểu tử, ngươi nên hiểu rõ vai trò của Họa Sư trên chiến trường, chỉ sợ sau này cần ngươi nghĩ tới, toàn bộ Tam Thiên Đạo Châu đều là lãnh địa của Từ Dương ngươi."

Từ Dương khẽ lắc đầu: "Ta đã nói rồi, nàng là muội muội của ta, không phải công cụ để ta thỏa mãn dục vọng của mình, chỉ cần nàng vui vẻ, bảo ta làm cái gì cũng được, nếu nàng không muốn ta tuyệt sẽ không ép buộc nàng."

Nghe thấy những lời này Kiếm Hồn có chút cảm động, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được vẻ mặt trọng tình trọng nghĩa của Từ Dương, có được chủ nhân như vậy để theo khẳng định là may mắn của Kiếm Hồn hắn. Trong lòng hắn âm thầm thề, nhất định phải dựa vào sức mạnh Thương Khung kiếm, để Từ Dương đạt đến cảnh giới chưa ai đạt tới, hoàn thành tâm nguyện mà kiếm chủ đời trước chưa thực hiện được.

Ầm ầm!

Long hồn triệt để nổ tung, Tiểu Đoàn Đoàn liều mạng chạy ra phía sau. Cốt Long gầm lên giận dữ, dường như đang thưởng thức khoái cảm khi Long Chiến Hồn bị xé nát, sau đó lại bắt đầu trò chơi mèo vờn chuột.

Trước mắt chính là tận cùng vực sâu, Tiểu Đoàn Đoàn do dự một chút, lại nhìn Cốt Long ở sau lưng, cuối cùng vẫn cắn chặt răng tung người nhảy.

Nhưng nàng vừa làm động tác, một bàn tay ấm áp đã ôm nàng vào trong ngực.

"Ca ca!"

Khi Tiểu Đoàn Đoàn nhìn thấy bóng dáng siêu phàm của Từ Dương xuất hiện trước mặt, khí tức quen thuộc lập tức giải thoát áp lực trên người nàng.

Dường như chỉ có ở trong vòng tay nam nhân này Tiểu Đoàn Đoàn mới có thể cảm nhận được sự tươi sáng và ý nghĩa vô tận mà cuộc sống ban tặng.

"Ngay cả muội muội ta ngươi cũng dám động, lão già, có phải ngươi quên trước đây mình chết thế nào rồi không?"

Từ Dương lạnh giọng thốt ra, lúc này Thương Khung kiếm đang lơ lửng sau lưng Từ Dương, giống như Ma Vương cầm kiếm lạnh lùng lơ lửng trong hư không nhìn Cốt Long chăm chú.

"Cái gì? Nghĩ không ra tiểu tử ngươi chính là ca ca của nàng ta? Mẹ nó, lại đụng phải tên đen đủi nhà ngươi."

Từ Dương cười lạnh: "Ta có thể giẫm ngươi dưới chân một lần, đương nhiên cũng có lần thứ hai. Nhưng điều khiến ta tò mò là vì sao ngươi sống lại?"

"Hừ hừ, ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không biết câu trả lời, tiểu tử, ngươi đến sẽ khiến toàn bộ Táng Tu Trủng lâm vào hạo kiếp, nhưng đồng thời cũng khiến cho những vong hồn vẫn lạc ở nơi này có cơ hội sống lại lần nữa, ta nên cảm tạ ngươi mới đúng."

"Ngươi nói cái gì? Tất cả vong hồn đều sống lại? Chuyện này làm sao có thể!"

Kiếm Hồn không kiềm chế được lên tiếng hỏi, âm thanh chỉ có hắn và Từ Dương, Cốt Long nghe được.

"Chuyện cụ thể thế nào ta cũng không rõ, nhưng đây là sự thật. Chắc phải có một nhân vật cảnh giới cao nào đó tiến vào Táng Tu Trủng đã thức tỉnh được cảnh giới cao hơn mới gây nên biến cố như thế. Tóm lại, các ngươi tự cầu nhiều phúc đi!"

Cốt Long làm động tác giả đột nhiên hóa thành một đạo sương mù xám trắng, cứ như vậy chơi chiêu ve sầu thoát xác.

Rõ ràng, lão già này biết bản thân không có phần thắng khi đấu với Từ Dương và Thương Khung Kiếm Hồn nên quả quyết bỏ trốn mất dạng.

"Nhìn dáng vẻ này của nó chắc thật sự đúng là vong hồn sống lại, sao có thể chứ? Ta chưa từng nghe nói trên đại lục này lại có sức mạnh thần dị như vậy. Ngươi nói xem chuyện này có liên quan đến Kỳ Lân Sơn hay không?"

Kiếm Hồn hừ lạnh cười nói: "Vậy ngươi nghĩ nhiều rồi, Kỳ Lân Sơn là truyền thừa lĩnh vực thần, thần vực chân chính tuyệt sẽ không dễ dàng nhúng tay vào trong phân tranh của đại lục, trừ phi có hạo kiếp Long tộc thỉnh thoảng buông xuống trấn áp tộc nhóm Nhân tộc mạnh nhất trên đại lục. Bọn họ không tham gia vào những chuyện phiền phức này đâu."

Điều này khiến Từ Dương càng thêm nghi ngờ.

Nếu như Thác Bạt Hồng còn sống, Từ Dương cũng không cảm thấy kỳ quái nếu xảy ra những chuyện này, nhưng hôm nay hắn ta đã bị tiêu diệt triệt để, bên trong Táng Tu Trủng này lại xuất hiện ra chuyện quỷ dị, thật sự không đơn giản chút nào.

"Ca ca, ngươi và Long Khôn cũng gặp phải tình huống này sao?"

Từ Dương khẽ gật đầu: "Không có thời gian giải thích, ta đoán những người khác đều gặp phải vong hồn tập kích bất ngờ, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức hành động!"

Ngay sau đó, Từ Dương mang theo Long Khôn và Tiểu Đoàn Đoàn, lần lượt cứu Ngũ Tiểu Hoa, Lăng Thanh Thù và một số người có thực lực tương đối yếu hơn.

Lăng Thanh Thù còn tốt, đối mặt với thú hồn, mặc dù thực lực cũng không yếu, nhưng hôm nay thực lực nàng ta đột nhiên tăng mạnh, lại chọn trúng cổ bảo vật, năng lực thực chiến cũng tương đối mạnh mẽ.