"Chính là nơi đó!"
Từ Dương chỉ chỉ lên đỉnh bầu trời, mơ hồ có thể nghe thấy khí tức pháp tắc vỡ vụn lúc vừa rồi, đây nhất định chính là phương hướng Thác Bạt Vân rời đi.
Mọi người cơ hồ đã đạt thành đồng thuận về vấn đề này, không do dự thêm nữa, dưới sự thủ hộ của tinh thần lực cường đại của Từ Dương và Nữ đế, cùng bay lên trời, thuận thế vọt vào không gian song song kế tiếp.
Nhưng mà lúc này đây, khi mọi người dần dần trở nên thanh tỉnh, thì phát hiện ra trước mặt đúng là một đạo bố cảnh không gian như một ngôi sao khổng lồ.
Phảng phất một cú nhảy này, đúng là đi tới trên tinh không rực rỡ.
Đương nhiên, tất cả mọi người đều rất rõ ràng, nơi này làm sao có thể là tinh không chân chính? Một cách giải thích duy nhất, đoàn đội của mình dường như đã rơi vào bên trong huyễn cảnh.
Mà chuyện này, rõ ràng là có người cố ý làm.
"Hoan nghênh các ngươi đi tới Cửu Tinh Thiên La đại trận. Ta là Bắc Tấn Kỳ Thánh Thập Ngũ Lang, một trong những thống lĩnh nội thị của bệ hạ."
Trong hư không, thân ảnh kia dần dần trở nên rõ ràng, tiếng vọng ù ù bên tai cũng trở nên cực kỳ mãnh liệt.
"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Nơi này, thật sự chỉ thuần túy là không gian huyễn cảnh sao? Vì sao ta có thể cảm nhận được dao động khí tức pháp tắc mãnh liệt như vậy!"
Nữ đế rất hiếm khi có thời điểm xao động như vậy, bởi vì tinh thần lực của nàng cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng lúc này lại cảm nhận được cảm giác hạn chế trước nay chưa từng có, tuy chuyện này cũng không làm cho nàng khó chịu lắm, nhưng cái loại cảm giác có lực nhưng lại không thể xuất ra hết, giống như là bị cực độ áp chế này rất khó chịu.
"Nếu như ta không đoán sai, trong không gian này là có được pháp tắc tồn tại độc lập, hình thành hệ thống quy tắc đặc thù, mà trong đó, có quy tắc cấm huyễn chi đạo ở đây, một khi chúng ta tiến vào không gian này, huyễn thuật của ngươi hẳn là không có biện pháp thi triển."
Nghe Từ Dương nói xong, tất cả mọi người đều có hiểu rõ, không gian trước mắt này, nói trắng ra càng giống như một trò chơi đối phương bố trí, đến nơi này, liền phải tuân thủ quy tắc trò chơi do đối phương chế định, trừ phi có thể dùng lực lượng tuyệt cường trực tiếp xé rách không gian pháp tắc này, chạy ra ngoài, nếu không, nhất định phải tuân theo quy tắc trò chơi do đối phương đặt ra, chiến thắng đối thủ.
"Quả nhiên không hổ là Từ Dương, một đối thủ có thể khiến Thác Bạt Gia kiêng kỵ! Thế nhưng lúc này đây, chỉ sợ là ngươi sẽ không có cơ hội biểu hiện thần thông, chỉ có thể giống như những người khác, trở thành quân cờ của ta."
Thập Ngũ Lang có vẻ đặc biệt tự tin, bàn tay khẽ vung lên, phía trên đỉnh đầu đám người Từ Dương bắt đầu hiện ra những ngôi sao lấp lánh phát ra hào quang không giống nhau, tựa hồ đỉnh đầu mỗi người đều tương ứng với một ngôi sao, uy áp tinh thần cường đại bao phủ xuống, tựa hồ có một loại quy luật áp chế hoàn toàn khác biệt nhằm vào mỗi người.
Theo lý mà nói, loại không gian pháp tắc gần như được chế định riêng này, trong thời gian ngắn căn bản không có khả năng chế tạo xong, có thể nhìn ra được, Thập Ngũ Lang xuất hiện, chính là bố cục do Thác Bạt Vân tự mình làm ra từ sớm để phòng ngừa đoàn đội Từ Dương, rốt cục vào giờ khắc này cũng phát huy tác dụng.
"Ha ha, vì đối phó chúng ta, Thác Bạt Gia thật đúng là hao tâm tổn trí nhỉ, thế nhưng ta hiện tại càng muốn biết, Thác Bạt Vân đến tột cùng đã đi nơi nào, Vô Tận tháp?"
Thí tức của Thập Ngũ Lang rõ ràng là trong nháy mắt có dao động, tuy rằng ông ta tận hết khả năng để che dấu, nhưng tâm tình rung động của ông ta làm sao có thể che dấu được dưới năng lực quan sát sâu sắc của Từ Dương cùng Nữ đế?
"Người sắp chết cần gì phải nhiều lời? Điều duy nhất ngươi cần làm bây giờ chính là dựa theo quy tắc của ta, chơi với ta một trò chơi."
Thập Ngũ Lang nói xong thì đỉnh đầu ông ta cũng có một ngôi sao hàng lâm xuống, khí tức sinh mệnh bàng bạc dung nhập vào trong ngôi sao kia.
Rất nhanh, quang cảnh hư không xung quanh bọn họ lại hình thành vô số lộ tuyến bàn cờ đan xen ngang dọc, trên những ô vuông đen trắng xuất hiện một đạo tàn cục (bàn cờ đang chơi dở dang), vận mệnh của tất cả mọi người, đều xen lẫn ở trong bàn cờ này.
"Ta dùng cờ trắng, các ngươi dùng cờ đen, mỗi một quân cờ đều ở dưới tác dụng của pháp tắc, thôn phệ sinh mệnh lực của các ngươi. Đương nhiên, loại thôn phệ này vẻn vẹn chỉ là hình thức bảo quản tạm thời, chỉ khi có một phương nào đó hoàn toàn thất bại, pháp tắc chi lực mới có thể hoàn toàn thu hoạch sinh mệnh lực của người thua."
"Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là một ván cờ sinh tử, các ngươi có thể tập hợp trí tuệ chung của tất cả mọi người để đấu cờ cùng ta. Từ Dương, ta nghe nói lúc trước ở trong trận đấu nội bộ thư viện, ngươi từng chiến thắng một kỳ thủ thiếu niên, người kia chính là một đệ tử môn hạ của ta, cũng là nhân vật kỳ thủ xuất chúng nhất trong thế hệ trẻ. Đáng tiếc sau khi bại trong tay ngươi, hắn liền không gượng dậy nổi."
Từ Dương cười lạnh: "Chính mình phế vật, còn trách ta thắng hắn? Ta cũng không ép buộc hắn ta phải chơi cờ với ta."
"Hừ, ngươi không cần ngông cuồng như vậy, hôm nay ta sẽ cho ngươi kiến thức thực lực của Kỳ Thánh đứng đầu Tam Thiên Đạo Châu. Ta cũng nhắc nhở ngươi một lần cuối cùng! Cửu Đạo Tinh Lạc pháp tắc nơi này, căn bản không phải là thứ mà các ngươi bây giờ có thể chống lại, cho dù các ngươi có cơ hội hợp lực xé nát không gian này, thì nhất định cũng sẽ có hơn một nửa bị mất mạng, không nên vọng tưởng giở trò, đối mặt với hiện thực đi."
Thập Ngũ Lang có vẻ đặc biệt hưng phấn, đối với ông ta mà nói, có thể thông qua khả năng chơi cờ của mình cống hiến một phần lực lượng cho Bắc Tấn Thác Bạt Gia, ông ta cũng toại nguyện rồi.
"Vậy thì bớt nói nhảm, bắt đầu đi."
Từ Dương cố nhiên tài năng ngút trời, trên các lĩnh vực đều là tồn tại tuyệt đỉnh, ngay cả đánh cờ cũng khó gặp đối thủ. Nhưng lúc này đây lại không giống, hắn rất nhanh phát hiện ra tàn cục mà Thập Ngũ Lang này bày ra, cờ trắng có ít nhất hai mươi phương pháp dễ dàng đặt được thắng lợi, còn cờ đen tuy rằng số lượng nhiều hơn nhưng cục diện lại rất không rõ ràng.
Nếu thật sự đến một trận quyết đấu đỉnh cao một chọi một, Từ Dương có ít nhất năm thành nắm chắc có thể nghịch chuyển cục diện phản bại thành thắng, nhưng hiện tại, phe mình có nhiều người như vậy, cũng không phải là dùng lực của một mình mình là có thể khống chế toàn cục, muốn thắng lợi cơ hồ là không có bất kỳ khả năng nào.
Quan trọng nhất là, một trong rất nhiều quy tắc trong đây, chính là giữa người và người không cách nào tiến hành trao đổi, chỉ có thể dựa theo ý nghĩ của mình tiến hành đánh cờ, khống chế một ít quân cờ tương ứng với sinh mệnh lực của mình.
"Ngươi có biện pháp gì tốt không?"
Kiếm Hồn đột nhiên mở miệng, hướng Từ Dương hỏi đạo phá cục, hiển nhiên một người không hiểu cờ như hắn cũng đoán được, chỉ dựa vào đánh cờ mà nói, căn bản không có khả năng có bất kỳ phần thắng nào.
"Biện pháp thì đúng là có, thế nhưng, mọi người sẽ phải chịu chút khổ sở."
...
Theo thời gian trôi qua, phần thắng của cờ đen càng ngày càng nhỏ, không ngừng bị cờ trắng tiêu diệt, mỗi một lần cờ đen vỡ vụn, sinh mệnh lực tương ứng sẽ bị pháp tắc tạm thời rút ra, người tương ứng cũng sẽ bởi vậy mà trở nên suy yếu vài phần.
Lăng Thanh Thù, Long Khôn, bởi vì căn bản không hiểu đạo chơi cơ, toàn bộ quá trình cơ hồ chính là đánh bậy đánh bạ, Linh Dao lại là một kiếm tu, đối với phương diện này càng không biết gì, nhưng dù sao sinh mệnh lực của nàng cũng mạnh mẽ hơn một chút, tạm thời chỉ là trạng thái nửa suy yếu.
Nhưng làm cho mọi người cảm thấy giật mình, chính là nha đầu Tiểu Đoàn Đoàn này, liên tiếp mấy lần đều thành công thoát khỏi vòng vây của đối phương, cũng không bị suy giảm trên phạm vi lớn.
Nhưng đây cũng chỉ là biện pháp có thể tạm thời duy trì một hồi, muốn xoay chuyển cục diện, chỉ dựa vào phương pháp này hiển nhiên là không thể thực hiện được.
"Hừ, Từ Dương, ngươi quả thật là muốn giãy dụa một chút sao? Vậy thì để ta cho ngươi tuyệt vọng đi!"