TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 312: Phối hợp biểu diễn

Thái Địch công tử sợ run cả người.

Vốn hắn còn đang nghĩ không biết nên làm làm thế nào để có sức mạnh tối cường trả thù tên tiểu tử có mắt như mù kia. Nhưng hiện tại, hắn nhìn thấy động tác nước chảy mây trôi của người đó đã bị dọa sợ đến choáng váng.

Thần lực cũng phân chia đẳng cấp nhưng trước giờ hắn chưa từng gặp qua người có thần lực bộc phát với màu sắc và cường độ kia.

Người kia đánh ngang tài ngang sức với Vương tử Diễm quốc vô cùng cường đại, thậm chí còn có chút áp chế đối phương. Thực lực như vậy tuyệt đối không thể nào chỉ là một vị khách đơn giản.

Mặc dù Thái Địch là công tử nhưng tuyệt không phải đồ đần, giây phút Từ Dương xuất thủ hắn đã hiểu.

Người này, không thể trêu vào.

Ầm ầm!

Theo đòn tấn công mạnh mẽ của Từ Dương, khí tức màu đen trên bầu trời không ngừng khuếch tán ra xung quanh, khí tràng duy nhất thuộc về Vương tử Diễm quốc sụp đổ thành hư vô.

Nếu nói trên mặt đất Từ Dương là công tử nhanh nhẹn, thì sau khi đằng không bay lên phóng xuất ra thần lực cường đại màu đen, như vương giả chưởng khống càn khôn, cho dù là chúng sinh của Thần quốc cũng chỉ có bị hắn giẫm dưới chân.

"Ta nói này, một tên ngoại lai như ngươi chạy tới nơi này kêu gọi ầm ĩ cái gì, thật không thích hợp chút nào."

Từ Dương khinh bỉ lên tiếng, không vì sự tồn tại của đối phương mà cảm thấy áp lực.

Mà Phó thống lĩnh lính đánh thuê hoàng gia Linh Dao vừa được cứu cũng bị nam nhân thần bí này làm cho rung động.

Với tư cách là Phó thống lĩnh lính đánh thuê, sau khi Từ Dương vào hoàng cung nàng đã lập tức phái người điều tra về tên gia hỏa tranh đoạt linh thú với đội của nàng, lại không phát hiện chút tư liệu nào về hắn, giống như Tiểu Hoa nói trước đó, một chủ một hầu nương tựa vào nhau mà sống.

Trong nháy mắt khi hắn cứu nàng, Linh Dao đã phát hiện tên gia hỏa này có thần lực có thể sánh với người có thần lực cao nhất trong vương quốc, hơn nữa hắn là tồn tại cao tầng nhất trong toàn bộ Thần quốc.

"Má nó, ngươi ở đâu lòi ra thế? Dám phá hỏng chuyện tốt của bản tôn?"

"Tôn cái rắm, ta là gia gia của ngươi, đại tôn tử, không biết gia gia sao?"

Lời này của Từ Dương khiến toàn bộ vương hầu tướng lĩnh toàn bộ Thần quốc trợn tròn mắt.

Ngay cả Thánh Thần Trưởng Công chúa che mặt cả nửa ngày, không nói được lời nào cũng nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên trên, trong phút chốc ánh mắt dừng lại trên người Từ Dương, trong lòng cảm thấy rung động.

"Ha ha, ngươi đúng là không sợ chết nên mới dám nói với bản tôn như vậy? Hôm nay ta sẽ để ngươi hiểu biết một chút về sự lợi hại của bản tôn!"

Tên Vương tử Diễm quốc này rất kiêu ngạo, đang muốn ra tay với Từ Dương nhưng thấy Từ Dương không chút hoang mang lo sợ, lòng bàn tay ngưng tụ ra một cỗ ánh sáng thần lực thuần túy màu đen.

"Không cần phải gấp gáp ra tay, nhìn thật kỹ thần lực của ta, ngươi xem có cảm thấy quen thuộc không?"

Lời này của Từ Dương dùng linh hồn lực cường đại của bản thân tiến hành truyền đạt, người bên ngoài không nghe được.

Thức hải của Từ Dương hiện tại đã bị sức mạnh Tu La và sức mạnh Thiên Sứ gột rửa, nắm giữ màu sắc sặc sỡ, linh hồn xảy ra biến hóa về chất, dù người sáng tạo huyễn cảnh này như Tiêu Diêu Đạo Quân cũng không đạt được đến trình độ đó, muốn che giấu những người khác phóng thích hồn âm dễ như trở bàn tay.

"Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?"

Vương tử Diễm quốc cả kinh, nhìn chằm chằm Từ Dương với ánh mắt không thể tin được, dường như phát hiện ra chuyện gì.

Mà biến hóa của hắn, lần nữa Từ Dương chứng minh được ý nghĩ của mình. Diễm quốc, hẳn là kẻ địch cả đời Tiêu Diêu Đạo Quân giả tưởng trong huyễn cảnh, đây được xưng là ma bên trong thế giới ảo tưởng kia, sức mạnh đầu nguồn chính là Tu La, đối thủ lớn nhất suốt đời của Đạo Quân.

Cho dù người sở hữu truyền thừa bản mệnh Tu La, sức mạnh Từ Dương càng thuần túy hơn quốc vương của Diễm quốc, đương nhiên có thể dựa vào điều này chinh phục Vương tử trước mặt.

"Ha ha, tiểu tử, không phải ta vừa nói rồi sao, ta là gia gia ngươi, ta chỉ thay đổi diện mạo trốn ở Thần quốc mà thôi, chuyện này phụ vương của ngươi không nói với ngươi, toàn bộ Diễm quốc cũng chỉ có hai chúng ta biết mà thôi."

"Ngươi, ngươi thực sự là gia gia của ta?"

Tên Vương tử Diễm quốc triệt để ngẩn người. Đột nhiên gặp phải việc này ai cũng không thể dễ dàng tin được, nhưng sức mạnh Tu La của Từ Dương không phải giả, xem như truyền thừa của dòng chính Diễm quốc, Vương tử đưa ra kết luận không chút hoài nghi.

"Nghe này, ta không có thời gian giải thích cho ngươi, chút nữa ta phối hợp với ngươi đánh thêm mấy chục hiệp, ngươi nghĩ biện pháp phá hỏng hiện trường đại hội Kỳ Linh phía dưới, giúp ta lập ván cờ, ta muốn tìm cơ hội tiếp cận Trưởng Công chúa. Sau khi thành công ngươi lập tức chạy thoát, nếu không đợi cao thủ Thần quốc xuất hiện, ta cũng không thuận tiện bảo vệ ngươi."

"Được, gia... gia gia!"

Suýt chút nữa Từ Dương không nín cười được, nhưng lực khống chế của hắn cường đại cuối cùng vẫn nhịn xuống, một quân cờ quan trọng không cần tốn nhiều sức, quả thật Từ Dương hắn rất biết bắt nhịp.

"Cháu ngoan. Sau khi ngươi thoát khỏi nơi nguy hiểm đó, giờ Tý chờ ta ở rừng rậm hoang vu ngoài thành Thần quốc, ta có thể cảm nhận được khí tức của ngươi, đến lúc đó ta dẫn theo mấy bằng hữu đến giới thiệu với ngươi, ông cháu chúng ta tâm sự một phen."

"Gia gia, xin nhận cháu trai một lạy!"

"Ôi ôi, được rồi được rồi, mẹ nó đừng lộ ra chân tướng, nếu để cho những người phía dưới kia biết ngươi là cháu của ta, vậy thì phiền toái lớn."

Từ Dương nói, trở tay đánh ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.

Như thể được gia gia cổ vũ, tên Vương tử Diễm quốc này phối hợp với Từ Dương khá nhuần nhuyễn, hai người cống hiến buổi tiệc biểu diễn thần lực đối kháng khá đặc sắc, triệt để khiến nhóm đại lão Thần quốc phải sợ hãi.

Không hề nghi ngờ, sau trận chiến này Từ Dương nổi danh trên toàn bộ Thần quốc.

"Nghĩ không ra Thần quốc các ngươi lại cất giấu cao thủ đáng sợ như vậy, bản tôn nguyện ý chịu thua. Xem ra hôm nay ta không thể mang Trưởng Công chúa đi được, nhưng không sao, nếu đã tới bản tôn cũng muốn khiến các ngươi mở mang tầm mắt một chút, để xem hôm nay ngươi có thể cứu được bao nhiêu người!"

Song chưởng đồng thời nâng lên, hai đạo Tu La Lệ Hỏa đỏ thẫm chầm chậm thiêu đốt, một lần nữa kiểm chứng phán đoán của Từ Dương.

Tuy rằng ngọn lửa này có độ tinh khiết chênh lệch khá lớn so với sức mạnh của hắn nhưng thuộc tính nhất mạch đồng tông rất dễ phán đoán.

"Lệ Hỏa Phần Thành!"

Ầm ầm!

Thiên hỏa đỏ thẫm trong nháy mắt vỡ nát, hóa thành vô số chấm lửa màu đen từ trên trời giáng xuống trong thời gian cực ngắn.

"Á!"

"Mau trốn, để chấm lửa kia dính trên người sẽ bị luyện hóa thành tro tàn."

Quý tộc các phương bắt đầu chạy tán loạn, Kỳ Linh đại hội tốt đẹp đã trở thành một mớ hỗn độn.

"Nhanh, nhanh đi điều động nhân thủ, bảo hộ Trưởng Công chúa hồi cung!"

"Hừ, muốn đi, không dễ dàng như vậy đâu!"