TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 313: Một bước lên trời

Dù sao Vương tử Diễm quốc, đứa cháu mà Từ Dương mới thu nhận này thực lực cũng cường đại.

Không hề có báo trước hắn huyễn hóa ra một đạo nhục thân hắc hỏa, từ trong hư không xuất hiện ở khu vực cách đỉnh đầu Thánh Thần Trưởng Công chúa.

"Hừ, không phải các ngươi nghĩ ta cứ như vậy chạy trốn sao? Chuyện bản tôn muốn làm nếu không đạt mục đích quyết không bỏ qua!"

Ngọn lửa màu đen dày đặc trên không giáng xuống, trong khoảnh khắc biến một đám cao thủ thân vệ của Trưởng Công chúa thành tro tàn.

Liệt diễm đỏ thẫm đánh về phía trước mặt Trưởng Công chúa.

Điều kỳ quái là nữ nhân này không chút hốt hoảng, dù không nhìn thấy rõ diện mạo của nàng nhưng vẫn có thể phán đoán được nàng ta bình tĩnh hay hốt hoảng qua ngôn ngữ cơ thể. Nữ nhân trước mắt này như thuộc loại khác, chỉ lãnh đạm nhìn liệt diễm đỏ thẫm, thần sắc bình tĩnh lạ thường.

"Cẩn thận!"

Từ Dương nghiêm túc tiến hành theo kịch bản mà hắn tự biên tự diễn trước đó, nam chính hóa thân thành anh hùng cứu mỹ nhân từ trên trời rơi xuống, xuất hiện trước mặt Trưởng Công chúa.

"Đi chết đi!"

Ầm ầm!

Hai ông cháu phối hợp hoàn mỹ, xung quanh đám đông phát ra đợt tấn công cuồng bạo, trong khoảnh khắc xé nát trung tâm Kỳ Linh đại hội, cũng làm cho đại hội hôm nay sớm hạ màn...

Ngọn lửa dữ tợn tùy ý cắn nuốt hết thảy chung quanh, ngay cả thần lực những người xung quanh phóng ra cũng bị ngọn lửa này hấp thu hoàn toàn. Đây là một trong những điểm đáng sợ nhất của sức mạnh Tu La.

Thuộc tính sức mạnh cực kỳ bá đạo và độc đoán làm nổi bật hình tượng bất khả chiến bại của Từ Dương hiện tại.

"Ngươi chờ đó cho ta, thù này không báo ta sẽ không phải là quân tử!"

Cháu ngoan không quên lén nháy mắt ra hiệu với Từ Dương, biểu thị hợp tác vui vẻ, sau đó liền đằng không mà lên, lắc lư mấy cái đã hoàn toàn biến mất.

Bởi vì Kỳ Linh đại hội được tổ chức trong khu vực hoàng gia, cho nên không có nhiều cao thủ thần lực đi theo, không ai nghĩ tới đột nhiên lại phát sinh tình huống như vậy, khiến cho hiện trường trở nên cực kỳ chật vật.

Giải quyết xong rắc rối, Từ Dương bình tĩnh xoay người, lúc này mới phát hiện ánh mắt khuynh thành của Trưởng Công chúa đang bình tĩnh đánh giá hắn, trên lưng ngựa động tác của nàng từ đầu đến cuối cũng không chút biến hóa, dường như trong khái niệm của nàng không có hai từ hoảng sợ.

Theo bản năng Từ Dương tự nhủ rất có thể nữ nhân trước mặt này có bí mật đặc thù nào đó hoặc là cường giả tuyệt thế ẩn nấp.

Khi Vương tử Diễm quốc rời đi, chiến trường đột phát trong Kỳ Linh đại hội cũng dần dần bình tĩnh trở lại, hộ vệ hoàng thất lập tức sắp xếp để các tầng lớp quý tộc rút lui khỏi hiện trường, ngoài ra còn có người đặc biệt thống kê tình huống tử thương. Còn Từ Dương, được nam tử trung niên mang vương miện Thần quốc gọi hắn vào xe ngựa, đi thẳng vào hoàng cung.

"Ngươi mang theo mấy người Tiểu Hoa về trước chờ ta, trước khi ta trở về không nên đi loạn."

Trong đầu Long Khôn hồn âm vang lên rõ ràng, hắn hít sâu một hơi.

"Mẹ kiếp, tên gia hỏa kia cách xa như vậy cũng có thể phát ra hồn âm rõ ràng đến vậy, thần lực của hắn thật đáng sợ!"

Chỉ một ý niệm lóe lên, Long Khôn tự nhiên biết được sau trận chiến này, cái tên Từ Dương sẽ trở nên cực kỳ đặc biệt đối với người của kinh đô Thần quốc.

Cổ nhân có câu "Người sợ nổi tiếng heo sợ mập", đột nhiên Từ Dương quật khởi như thế sẽ khiến các thế lực nịnh nọt lôi kéo, cũng có thế lực đối địch xuất hiện, thời điểm này phải ẩn núp tránh đi phong mang mới là điều trọng yếu nhất.

"Đi mau, đừng để người ta theo dõi!"

Sau khi Long Khôn nhận được chỉ dẫn của Từ Dương nhanh chóng mang theo mấy người Tiểu Đoàn Đoàn Tiểu Hoa rời đi.

Hoàng cung đại điện Thần quốc.

Sự tráng lệ của nơi này không khiến Từ Dương kinh ngạc, điều khiến hắn chân chính khiếp sợ là tượng lớn Thiên Sứ trong đại điện kia.

Đó là hình tượng Thiên Sứ hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua trên đại lục này.

Trong nhận thức của Từ Dương, có lẽ bản thể Thiên Sứ hồng nhan tri kỷ trao trái tim cho Tu La hẳn có dáng vẻ này.

Hai bên trái phải trong điện, hai đạo khí tức vô cùng cường đại đứng nghiêm tại chỗ, người bên trái mặc trang phục cung đình sang trọng, râu tóc bạc phơ, vẻ mặt hiền hòa.

Người này chính là Thần tướng Bì Bút có quyền cao chức trọng trong Thần quốc, cũng là người có thần lực mạnh mẽ nhất nơi này.

Theo quan sát của Từ Dương, nội tình của người này cũng đã tiếp cận đến Độ Kiếp đỉnh phong ở thế giới thật, còn một bước nửa là đến cảnh giới đại viên mãn của con người.

Mà người đứng bên kia, đối diện với lão ta mặc một thân kim khôi giáp, chính là gia gia của Thái Địch, Thái Long. Lão ta là Võ thần của Thần quốc, cũng là Đại nguyên soái binh mã Thần quốc, tu sĩ cường đại nhất.

Hai người này là trụ cột của Thần quốc, cũng đại diện cho hai phái nòng cốt.

Lúc này Từ Dương và Quốc vương hộ vệ sau lưng Thánh Thần Trưởng Công chúa cùng vào trong đại điện.

"Nghe nói Kỳ Linh đại hội xảy ra biến số, thần chậm hộ giá, xin bệ hạ trách phạt."

"Không sao, đều đã qua. Vốn trẫm cũng không gọi các ngươi đi theo, không nghĩ tên oắt con Diễm quốc không biết trời cao đất rộng kịa lại dám trực tiếp chạy đến kinh đô của ta. Xem ra, trận chiến với Diễm quốc cũng không còn xa nữa."

Quốc vương thở dài trở lại vương vị, ánh mắt dừng trên người Từ Dương.

"Vị thiếu niên này, thần lực của ngươi thật lợi hại nhưng ta chưa từng nghe nói qua, ngươi vừa cứu Trưởng Công chúa, có yêu cầu gì cứ việc nói ra, trẫm đều sẽ đồng ý với ngươi."

Từ Dương bình tĩnh cười: "Yêu cầu thì không dám, nhưng ta có một nghi vấn, Thánh Thần Trưởng Công chúa hiện tại đã thành hôn rồi sao?"

"To gan!"

Lời này Từ Dương vừa nói ra, quan Võ thần bên cạnh vô cùng tức giận, ánh mắt lạnh như băng dừng lại trên người Từ Dương, phóng xuất uy áp cường đại, diễn xuất của Từ Dương cũng đạt đến cao trào, hắn làm bộ bị đẩy lui mấy bước.

Bọn họ không biết từ đầu đến cuối, Trưởng Công chúa đứng bên cạnh Từ Dương vẫn bình tĩnh, nhưng nàng lại cảm thấy hứng thú với người tên Từ Dương này.

"Phụ vương, trong Kỳ Linh đại hội hôm nay người cũng thấy những hộ vệ bên cạnh con không làm được gì, nếu để vị tu sĩ này làm cận vệ cho con, có hắn con rất yên tâm ."

Đột nhiên Trưởng Công chúa lên tiếng, thanh âm thanh tao mà thuần khiến, Từ Dương nghe thấy trong lòng cũng rung động.

Nhưng hắn lại ngửi thấy một mùi vị khác thường, nữ nhân này tìm hắn làm hộ vệ, khó tránh khỏi còn có suy nghĩ khác.

"Ngươi có ý kiến gì không?"

Từ Dương cười khẽ: "Không dối gạt bệ hạ, thần rất muốn làm hộ vệ cho Công chúa điện hạ nhưng một người có thân phận bình dân như thần, chỉ sợ…"

"Ha ha ha! Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là Nhất Đẳng Tử Tước của Thần quốc, được hưởng quyền tự do ra vào cung, ngày thường mọi hành động của ngươi đều phải nghe theo Trưởng Công chúa phân phó. Nhớ kỹ cho ta, nếu như Trưởng Công chúa bị thương tổn một sợi tóc, mười cái đầu của ngươi cũng không bù được."

"Vậy thì cám ơn bệ hạ!"

"Ta mệt rồi, theo ta hồi cung."