TRUYỆN FULL

[Dịch] Luyện Khí Mười Vạn Năm

Chương 355: Thuận ta thì sống.

Từ Dương không nói nhảm nhiều, thuận tay vung lên, mặt hồ dưới chân trong nháy mắt dâng lên một đạo thủy long xông về trước mặt cung tiễn thủ cường đại này.

Đối phương không kịp trở tay, theo bản năng bay ngược ra ngoài về phía sau, những nơi đi qua tóe lên vô số bọt nước lớn, bị đánh bay ra khỏi phạm vi mặt hồ chật vật biết bao.

Nữ tử thần bí bên bờ kia lạnh lùng liếc mắt nhìn về bên này.

"Phế vật! Bảo ngươi trông coi người cũng không trông được!"

"Chủ nhân... Tên kia hiểu rõ bản chất của trận pháp, hình như đã sớm biết rõ bố trí của chúng ta như lòng bàn tay!"

"Làm sao có thể?"

Lúc nữ tử thần bí phân tâm, Vô Song nở nụ cười trong trẻo lạnh lùng, trong lúc đưa tay có một luồng ánh sáng kim sắc sáng chói đánh ra, làm vỡ nát cương khí hộ thể của nữ tử thần bí, nhưng cũng không thể gây tổn thương đến đối phương.

Hai người đều đang thăm dò đối phương đến điểm thì đừng, dù vậy, cũng khiến một đám người xem ở xung quanh kinh hãi trợn mắt há mồm.

"Thật không thể tin nổi... Tinh thần lực của hai người kia có thể nói là tuyệt đỉnh đương thời đấy!"

"Công chúa điện hạ nắm giữ lực tín ngưỡng nên tinh thần lực cường đại là không thể nghi ngờ, nhưng thực lực của nữ tử thần bí kia cũng không kém hơn Vô Song mấy phần, thật không đơn giản!"

...

Mọi người đang tự bình luận thảo luận, chỉ thấy nữ tử kia lộ ra một nụ cười khẽ rồi đằng không mà lên, tiếng cười mê hoặc không ngừng truyền ra.

"Ta nhớ kỹ ngươi rồi, nữ nhân, chúng ta sẽ còn gặp lại rất nhanh thôi! Các ngươi đã muốn cứu tên phế vật kia như vậy, tùy các ngươi đấy! A Đạt, chúng ta đi."

Chỉ mấy cái chớp mắt nữ tử kia đã biến mất ở trong hư không, dù như thế nhưng dáng vẻ không chật vật chút nào, khí chất vẫn phiêu dật như trích tiên vậy, cũng khiến Long Khôn đứng nhìn ở phía dưới hoang mang một hồi.

"Cảm giác thế nào? Công... À không, Vô Song tiểu tỷ tỷ!"

"Nàng ta rất mạnh, thực lực đỉnh phong cũng không yếu hơn ta, thú vị. Ta chưa từng nghe nói Diễm quốc lại xuất hiện một cường giả hàng đầu như thế, nữ nhân này tám phần là có liên quan đến vị tân vương vừa mới lên ngôi vị, xem ra không lâu nữa, chúng ta thật sự sẽ lại đối mặt, đến lúc đó lại cùng nàng ta đánh một trận kịch liệt đi."

...

Trong giọng nói Vô Song giống như còn kèm theo một chút tiếc nuối. Trên thực tế, nàng cũng lo lắng sẽ cùng nữ nhân kia náo ra động tĩnh quá lớn đả thảo kinh xà, chậm trễ kế hoạch cứu người của Từ Dương.

Nếu là ở nơi khác, với tư thái và thực lực của Vô Song, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thả bọn họ đi như vậy.

Theo hai người kia rời đi, Từ Dương cũng thành công đột phá phong ấn lối vào của hồ Vọng U, hòa tan lớp băng kiên cố trong hồ, một lần nữa lặn xuống vị trí cửa vào.

Rống!

Hai chân vừa vững vàng đáp xuống đài cơ quan dưới hồ nước, Từ Dương đã cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ lạnh lùng phong tỏa chính mình.

"Hồ Vọng U yên lặng lâu như vậy, cuối cùng cũng có khách tới."

Đài cơ quan này chậm rãi hạ xuống, cho đến khi dừng ở vị trí song song với ở phía trước có thể dẫn đến không gian bên trong, rồi mới dừng lại.

Cũng đúng lúc này, Từ Dương đã bắt được đầu nguồn của âm thanh ở trong bóng tối trao đổi với mình.

Trong bóng tối, rất nhanh có một nữ tử mặc y phục màu lam cười tươi rói đi ra, hoặc cũng có thể nói là nữ hài tử.

Vân vê bím tóc mình, đồng thời dí dỏm lanh lợi tiến lên phía Từ Dương. Điều khiến Từ Dương hơi hơi giật mình là quanh thân thể tiểu cô nương này lại không có lực lượng chập chờn hay kết giới che chắn nào.

Kết luận như vậy dễ dàng giúp Từ Dương chắc chắn một ý niệm, đó là đối phương căn bản không phải Nhân tộc, mà là một linh thú có thể huyễn hóa thành hình người!

"Tu vi ít nhất mấy vạn năm... Bích Thủy Hàn Linh!"

Tiểu cô nương chớp đôi mắt to tròn, rất nghiêm túc dừng bước lại nhìn chằm chằm Từ Dương: "Oa! Ngươi vẫn là người đầu tiên ngoài chủ nhân có thể vừa đã gọi được tên của ta đấy, đại ca ca ngươi thật lợi hại nha!"

Từ Dương sợ run cả người: "Ở trong thế giới ảo tưởng, bối phận cùng tuổi tác của ngươi hẳn là lớn hơn so với ta, một tiếng ca ca này thật ra ta cũng ngại nhận lấy đấy."

Nữ oa cũng không cho là đúng cười cười gật đầu một cái: "Ở trong hồ này ta quyết định, chỉ cần ngươi thừa nhận ngươi là đại ca ca của ta, thế thì ta sẽ không đánh nhau với ngươi, ta dẫn ngươi đi cứu người!"

Từ Dương trợn mắt nhìn nha đầu này: "Làm sao ngươi biết ta tới cứu người?"

"Hì hì, bởi vì ta thông minh nha!"

Từ Dương dường như trời sinh bản năng không có sức chống cự đối với tiểu Loli hoạt bát đáng yêu này, tính tình như thế, tương lai nếu mà hắn có được nữ nhi của mình thì nhất định sẽ chiều chuộng nó lên tận trời.

Từ Dương không giải thích được đã gật đầu một cái: "Được thôi, vậy ta đồng ý làm ca ca của ngươi, nhưng ngươi phải hiểu được, không phải bởi vì ta sợ ngươi, mà là bởi vì..."

"Ai nha được rồi được rồi, ngươi có thể đi đến chỗ này chứng tỏ thực lực của ngươi cũng ở trên ta, không cần giải thích làm gì, ta chỉ là đơn thuần muốn lăn lộn cùng ngươi, đừng hỏi ta nguyên nhân, ta cũng không biết."

Bích Thủy Hàn Linh nói, đột nhiên hóa thành hình dạng một con rồng nước nhỏ, lượn vòng đến trên bờ vai Từ Dương, trở thành sủng vật của hắn.

"Đi về phía trước tám trăm thước, căn mật thất thứ mười sáu, hẳn là người ngươi muốn tìm."

Từ Dương cũng không có nhiều do dự, chạy thẳng đến chỗ nha đầu này chỉ dẫn cho mình, nhìn chăm chú Tam vương tử cả người toàn là máu, sắc mặt Từ Dương thật sự co quắp.

"Khụ khụ. Tiểu tử, thanh tỉnh một chút, ta tới cứu ngươi!"

"Gia gia?"

Tam vương tử mơ màng mở hai mắt ra, khi hai chữ gia gia phát ra từ miệng hắn, trực tiếp dọa tiểu nha đầu ở bên cạnh sợ gần chết.

"Gì? Ngươi, ngươi, ngươi gọi hắn là gia gia? Hắn hình như trông cũng không lớn tuổi ngươi được không hả!"

Tiểu thủy long miệng nói tiếng người cũng không nhìn nổi nữa, chống eo đứng trên vai Từ Dương, không nhịn được chửi bậy một đợt.

"Bớt nói nhảm, ngươi yêu nữ này, giày vò ta thành cái dạng này, ngươi còn không biết xấu hổ mà nói chuyện với ta ư? Nhưng mà ta rất hiếu kì, vì sao ngươi lại dây dưa cùng một chỗ với gia gia ta thế?"

"Ta thích, plè plè plè, không mượn ngươi xen vào!"

Từ Dương: "..."

"Bớt nói nhảm đi, nhanh theo ta rời khỏi chỗ này, ta là tới cứu ngươi ra ngoài, những thứ khác sau này hẵng nói."

Lần này, tiểu thủy long như cũ không có phản đối gì, giống như căn bản vốn không để ý đến hậu quả của những gì mà Từ Dương làm ra.

Ầm ầm!

Một cỗ Tu La lực mạnh mẽ có lực bộc phát, lập tức phá vỡ kết giới bên ngoài chỗ này. Kết giới này kỳ thực cũng không quá mạnh, chỉ là trận nhãn ở bên ngoài, pháp lực từ bên trong hướng ra phía ngoài giống như đá chìm đáy biển căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì, nhưng mà nếu như mở ra từ bên ngoài, lại là một chuyện dễ dàng.

"Gia gia, may mắn ngài đã tới, nếu không, giang sơn Diễm quốc ta e rằng sắp bị yêu nữ cướp đi rồi!"

"Yêu nữ nào, nói rõ hơn một chút, nữ nhân kia rốt cuộc là ai!"

Tam vương tử lau khô nước mắt vịn lấy hai tay Từ Dương đứng dậy: "Chúng ta cũng không rõ, chỉ biết nữ nhân kia hình như có chút quan hệ với biển vô tận, hơn nữa thực lực cũng cực kỳ cường đại, từ lúc nàng ta tới Diễm quốc đã bắt đầu ra lệnh với vương thất chúng ta, người dám can đảm ở trước mặt cãi lại nàng, đều bị nữ nhân này giết chết!"