"Ồ, lão già, hiện tại ngươi một chút Ma Nguyên cũng không có, còn xứng ở trước mặt ta nói ra lời như vậy sao?"
Chiến Vũ Vương rất bình tĩnh: "Không tin, ngươi có thể thử xem, ngươi thử xem có thể dùng phương pháp ký sinh trên người ta hay không? Tất cả mọi người, không cần ngăn cản hắn!"
Uy tín của Chiến Vũ Vương ở quốc gia này không ai có thể bì kịp, hắn bình tĩnh nói như vậy lập tức khiến tất cả những người xung quanh phục tùng, trong lúc nhất thời trong cung điện không ai dám tùy ý hành động, ánh mắt mọi người đều tập trung trên bóng đen ký sinh kia.
Đối phương nhếch mép cười phóng về phía Chiến Vũ Vương, lão già này trở thành một người bình thường không hơn không kém,
Phốc!
Một chủy thủ đâm xuyên thấu trước ngực lão giả, khiến mọi người xung quanh nhìn thấy mà giật mình.
"Sư tôn!"
"Vương thượng!"
Nữ đế và chúng thần xung quanh nhịn không được xông lên, nhưng rất nhanh bọn họ nhìn thấy miệng vết thương Chiến Vũ Vương tản xa hào quang vàng óng, mọi người vô cùng kinh ngạc, ngay cả Từ Dương cũng không nhịn được phân ra một đạo hồn niệm nhìn về phía bên này.
Lúc này kỳ tích phát sinh, hào quang vàng óng kia giống như một đạo thánh quang tiếp dẫn, tập hợp vô cùng vô tận điểm sáng vàng óng tụ lại cơ thể hắn, rất nhanh vết thương đã hoàn toàn khép lại.
"Cái gì? Sao có thể chứ?"
Một màn này xuất hiện khiến Nữ đế và Từ Dương đại lão nhìn mà không hiểu, đây giống như sức mạnh Thần bất hủ.
Chiến Vũ Vương vẫn ôn hòa như cũ: "Ta đã nói rồi, Thú tộc nhất mạch tuy cường đại nhưng sự tiến hóa của các ngươi trên thực tế đi ngược lại phương thức tu luyện của Tam Nguyên pháp tắc, cuối cùng phải bị thế giới này đào thải, càng không có khả năng đi đến đỉnh phong chân chính!"
Hắc Đấu Bồng cười lớn: "Mặc dù ta không rõ ngươi đang chơi trò xiếc gì, nhưng dù ta giết không chết ngươi, bằng vào sức mạnh ký sinh trong cơ thể người khác, ta có thể dùng một mạng của mình đổi hết thẩy tất cả mọi người ở Diễm quốc, xem bên nào có lời hơn."
Chiến Vũ Vương không nói thêm, cứ như vậy sắc mặt lãnh đạm nhắm mắt ngưng thần, trên người hắn kim quang quen thuộc kia xuất hiện lần nữa.
Tia sáng tơ nhện yếu ớt lần nữa lưu động, có điều khác trước chính là lần này sức mạnh xung quanh không ngưng tụ vào trong cơ thể Chiến Vũ Vương, mà lần này bản thân Chiến Vũ Vương vận chuyển sức mạnh ra xung quanh, toàn bộ mấy triệu người vương đô Diễm quốc, trong thời gian cực ngắn bị ánh sáng này bao phủ.
Lần này, Hắc Đấu Bồng triệt để sợ hãi, bởi vì hắn cảm nhận được thân thể đã dần dần đánh mất liên hệ với những người xung quanh, dường như hắn đã biến thành một thể loại bên ngoài hệ thống Diễm quốc, mà thực tế cũng đúng là như vậy.
Ánh sáng này chỉ bài xích sức mạnh Thú Nguyên nhất mạch, có thể dung hợp sức mạnh với những người xung quanh, thuộc tính và trạng thái giống hệt với Trưởng Công chúa Vô Song lúc trước hấp thu sức mạnh tín ngưỡng.
Cuối cùng, sau khi Chiến Vũ Vương hoàn thành hết thảy, thân thể của hắn như già đi mấy tuổi, nhưng đổi lại, tai họa ngầm của toàn bộ Diễm quốc đã được một mình hắn hóa giải.
"Lão già ngươi đã hủy toàn bộ cố gắng của ta, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh."
"Ngươi đã không còn cơ hội!"
Lần này, Nữ đế không còn do dự, cả người dấy lên ma diễm cuồng bạo phóng xuống dưới, ngăn trước mặt Chiến Vũ Vương, chỉ dùng một đấm đã đánh bay kẻ ngoại lai kia.
Trước mặt Nữ đế, cường giả Hắc Đấu Bồng không có năng lực phản kháng, nằm giống như một con cá chết, hèn mọn giãy dụa dưới chân Nữ đế, nhưng mà chờ đợi hắn, chỉ có vận mệnh bị nghiền nát.
"Chết đi!"
Ầm ầm!
Tiếp sau đó, Nữ đế một cước giẫm nát đầu người ẩn nấp trong bóng tối, xóa bỏ linh hồn của hắn, tự nhiên cũng hủy diệt hết thẩy.
Mà mất đi thân thể vật chủ, trong thời gian ngắn cũng đánh mất sinh mệnh lực bổ sung và linh hồn vật chủ dựa vào, bắt đầu mục nát, cuối cùng hóa thành một vùng hư vô màu đen, hoàn toàn biến mất trong hư không.
"Kết thúc..."
"Vạn tuế! Vạn tuế! Vạn tuế!"
Chúng thần trong đại điện quỳ rạp xuống dập đầu bái lạy Chiến Vũ Vương và Nữ đế, hô to vạn tuế, đây là thành tựu và tán dương mà hai ngươi vốn được nhận.
Như lời nàng nói, từ giờ khắc này nguy cơ Diễm quốc đã hoàn toàn được thanh trừ.
"Các ngươi đều lui ra đi, mỗi người tự về chỉnh đốn riêng phần mình, ba ngày sau, sư tôn ta một lần nữa trở lại xưng vương, tất cả người dưới vương quyền Diễm quốc nhất thiết phải đến đông đủ, đó là khi kỷ nguyên mới Diễm quốc bắt đầu. Mà từ hôm nay trở về sau, đối thủ của chúng ta sẽ không còn là Thần quốc, mà chính là Vô Tận Hải."
"Tuân lệnh!"
...
Chúng thần không chút do dự, nhanh chóng lần lượt lui ra khỏi đại điện, sắc mặt Chiến Vũ Vương có chút tái nhợt, được Nữ đế giúp đỡ đến ngồi lên vương vị, há miệng thở dốc một lúc khi bản nguyên cường đại của Nữ đế tiến nhập vào cơ thể, đả thông kinh mạch, cơ thể mới miễn cưỡng ổn định.
"Sư tôn, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Khi người trọng thương, loại sức mạnh nào trợ giúp người chữa trị thương thế? Đó là sức mạnh duy nhất thuộc về Thần sao?"
Chiến Vũ Vương lắc đầu cười khổ: "Ta được tiểu tử kia dẫn dắt, thử nghiệm dùng hồn lực câu thông khí tức hồn khí của những người xung quanh, không ngờ thật sự điều động được một bộ phận hồn lực. Điều khiến ta kinh ngạc là cùng một loại nguyên lực thì không thể tạo thành biến hóa lớn, nhưng nhiều loại nguyên lực dung hợp lại thì có thể sinh ra sinh mệnh nguyên tố nhất định, chính là sinh mệnh lực khổng lồ kia, nó đã chữa thị thương thế cho ta."
Chiến Vũ Vương vừa nói vừa đem một đạo hồn niềm này phát vào bên trong Thiên Nhãn của Từ Dương, xem như chia sẽ kinh nghiệm quý báu khi bản thân vô tình lĩnh ngộ được cho người dẫn đường này.
Có thể nói hai người dẫn đường lẫn nhau, tạo nên thành tựu và có quan hệ tương hỗ cho nhau.
Kỳ thực tại thời điểm Chiến Vũ Vương vừa mới phát uy, Từ Dương đã được gợi ý tương ứng, quan trọng hơn, Chiến Vũ Vương đã đến cảnh giới linh hồn bản thân hạn chế, hồn lực của hắn nhiều nhất có thể bao trùm hơn phân nửa Diễm quốc, mà Thiên Nhãn tâm cảnh của Từ Dương có thể bao trùm toàn bộ bất kỳ ngóc ngách nào của đại lục, đây mới là chỗ đáng sợ của hắn.
Nếu hắn có thể thấm nhuần lý luận của Chiến Vũ Vương, cũng có nghĩa là Từ Dương có thể đồng thời điều động sức mạnh chúng sinh Diễm quốc và Thần quốc. Mà cỗ sức mạnh này chính là át chủ bài quyết chiến cuối cùng với Hắc Giao Vương.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Từ Dương, hắn không thể lập tức làm được, cho dù có sức mạnh Thiên Nhãn nhưng hắn còn chưa quen khống chế sức mạnh của nó, đây là vấn đề hắn cần phải khắc phục trước khi quyết chiến.
Cũng may có Tam Nguyên Quy Nhất trận phụ trợ, mạng của Hắc Mân Côi cũng xem như giữ được, cơ thể mà tên gia hỏa Thú Nguyên ký sinh bị Nữ đế nghiền nát cũng hoàn toàn biến mất.