Dưới sự chỉ dẫn của Chiến Vũ Vương, Từ Dương lại bắt đầu thử dùng Thiên Nhãn, dung hợp sức mạnh Ma Nguyên và Nhân Nguyên làm một, sự phù hợp tổng thể của sức mạnh tự nhiên, hắn quả thật đã tạo ra khí tức sinh mệnh nồng đậm, đây là điều Từ Dương chưa từng nghĩ đến.
Mà Thú Nguyên trong toàn bộ Tam Nguyên hệ thống, là lựa chọn khác loại duy nhất, bởi vì Thú tộc không có mặt đối lập tương sinh tương khắc tuyệt đối, không có thiên địch, cũng không có một loại sức mạnh tuyệt đối nào có thể đơn độc hạn chế Thú tộc phát triển, chỉ cần thực lực cá thể đủ cường đại, việc thôn phệ diễn ra không ngừng.
Điều này cũng làm cho Thú tộc nhất mạch trong hệ thống Tam Nguyên có địa vị đặc thù. Nhân Nguyên và Ma Nguyên liên thủ đối kháng Thú Nguyên, dường như từ khi thế giới này sinh ra, kết cục đã được quyết định.
Ba ngày sau, Từ Dương chính thức xuất quan, thương thế của Hắc Mân Côi cũng đã ổn định, nàng ta rơi vào trạng thái ngủ say. Đám người Từ Dương cũng đi theo Tam Vương tử cùng trở lại vương thành, lễ tân vương kế vị cử hành khá thuận lợi, được dân chúng cả nước Diễm quốc chúc mừng, mỗi người trong đội Từ Dương đều vinh dự được Tam Vương tử trao tặng danh hào trưởng lão.
"Sư phụ!"
Tam Vương tử cung kính gọi Từ Dương, đây cũng xem là tôn kính và tán thành lớn nhất đối với hắn.
"Bây giờ ngươi là quốc vương Diễm quốc, không cần khách khí với ta như vậy, đại cục Diễm quốc đã định, sau này phải làm tốt việc chống lại sự xâm lấn của Vô Tận Hải, trong nước không cần bố trí quá nhiều, binh lính điều động đi biên cảnh càng nhiều càng tốt."
Tam Vương tử gật đầu, rút ra tấm địa đồ chỉ vào thị trấn quan trọng tiếp giáp giữa Diễm quốc và Vô Tận Hải, đó chính là Hãn Tiên Cảng.
"Không có gì bất ngờ xảy ra, nơi này chính là vị trí quyết tử giữa chúng ta và Vô Tận Hải, dù Thần quốc cũng phải hội tụ nơi này, bởi vì một khi Hãn Tiên Cảng thất thủ, đại quân Vô Tận Hải sẽ tiến quân thần tốc, dễ dàng tấn công các tuyến phòng thủ bến cảng biên cảnh Diễm quốc và Thần quốc. Nếu mất đi phòng hộ hiểm yếu nơi này, chúng ta vĩnh viễn ở vào thế bị động. Dù sao trong Vô Tận Hải không ngừng có sinh vật tiếp tế, mà binh sĩ chúng ta có thể vận dụng lại có hạn ."
Từ Dương nghiêm túc gật đầu: "Sự an bài của ngươi không thành vấn đề, ngươi cứ việc làm đi, đội ngũ của ta sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi. Ta sẽ rời đi mấy ngày, đi tìm Vô Song, giải quyết chuyện nội bộ của Thần quốc, nửa tháng sau đại lục chúng ta liên hợp khai hỏa chiến tranh, tương lai đại lục hoàn toàn phụ thuộc vào trận chiến này."
Long Khôn vỗ ngực nói: "Lão đại yên tâm đi, có chúng ta ở đây ngươi cứ việc đi làm chuyện ngươi nên làm, những thứ khác cứ giao cho chúng ta."
"A Tuyết, nàng cùng ta đến Thần quốc, những người khác ở lại. Hiện tại chúng ta phải đối mặt với đối thủ quá mạnh, chỉ có nắm giữ chiến lực nguyên cực hạn mới có thể phát huy được tác dụng, so ra các ngươi ở lại phát huy được tác dụng lớn hơn."
Mọi người cũng không phải ngày đầu tiên đi theo Từ Dương, mọi quyết định của hắn luôn đúng đắn, cho nên, đối với mọi người mà nói, lưu lại, chính là lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù phần lớn người trong đội ngũ này đều ở Thần quốc, dù giờ có quay về bọn họ cũng không giúp được gia tộc của mình, một khi đại lục chiến bại, tổ bị lật thì trứng cũng không còn.
Tạm biệt mấy người trong đội và Tam Vương tử, hai người Từ Dương cùng Nữ đế đằng không mà lên, bay thẳng đến Thần quốc.
Bây giờ Nữ đế đã khôi phục đến đỉnh phong, có truyền thừa Ma Nguyên cực hạn, tốc độ lăng không phi hành không thua kém gì Từ Dương, điều này khác biệt với thuộc tính nàng có ở thế giới thật.
"Này, huynh làm thế nào thức tỉnh trí nhớ của ta thế? Nếu không có huynh chắc ta sẽ vĩnh viễn trầm luân trong thế giới ảo tưởng này."
Từ Dương cười khẽ: "Nàng quên thế giới linh hồn của ta không giống người bình thường sao? Sức mạnh Tu La trong truyền thừa có một sợi hồn niệm Tu La lưu lại, bởi vì Tu La xem như một vị Thần, bởi vậy hồn niệm của hắn không bị Vô Tận Tháp che đậy, giữ lại trong đầu của ta. Sau khi ta thức tỉnh, hắn liền nói rõ tình cảnh cho ta biết để ta có chuẩn bị."
Nữ đế cười khổ: "Thì ra là thế, có chuyện này không biết ta có nên nói với huynh hay không."
"Nàng định nói đến Vô Song?"
Nữ đế kinh ngạc: "Làm sao huynh biết?"
"Nàng muốn nói, thực lực một mình Vô Song phải gánh vác tín ngưỡng chúng sinh Thần quốc nhiều năm, nhưng phương diện thực lực lại cách xa với Nhân Nguyên cực hạn, điều này không hợp với lẽ thường, có đúng không?"
Nữ đế gật đầu: "Nếu huynh đã hiểu rõ ta cũng không cần lo lắng nữa. Đây là thái độ khách quan của ta, không phải bản thân ta có địch ý gì với nàng ta cả, mặc dù ta không thích nàng ấy."
"Ta hiểu, nàng lo lắng nàng ấy có ý nghĩ tổn thương tới ta. Kỳ thực, từ khi mới bắt đầu ta đã phát hiện ra chuyện này, nhưng trong quá trình gặp gỡ, ta biết Vô Song thật tâm thực lòng với ta giống như nàng vậy. Hai người các nàng cũng là người ta mãi mãi không cách nào dứt bỏ được, đều là một phần sinh mệnh và linh hồn của ta."
Nữ đế trầm mặc chốc lát nói: "Vậy huynh có nghĩ qua, nên làm thế nào mang nàng rời đi không?"
"Thật sự mà nói, ta không rõ ràng bản thân có thể làm được hay không, huống chi bên ngoài Vô Tận Tháp, Tiêu Dao Đạo Quân mà chúng ta phải đối mặt càng đáng sợ hơn. Cho dù chỉ là sản phẩm của thế giới ảo tưởng, muốn mang đến thế giới khác cũng rất khó khăn, bởi hành vi này vốn là nghịch thiên.
Quan trọng hơn Vô Song lại không có nhục thân ở thế giới thực, sức mạnh hệ thống thế giới này có thể thích ứng được với không gian pháp tắc của chúng ta hay không còn chưa biết."
Nữ đế rất nghiêm túc nhìn về phía Từ Dương.
"Ta hiểu, mặc kệ có thành công hay không, mặc kệ phải trả giá thế nào huynh cũng không bỏ nàng."
"Không sai, còn có Tiểu Hoa nữa, trong thế giới ảo tưởng là người thân duy nhất của ta, sau khi chúng ta rời khỏi nơi này, nàng sẽ lẻ loi một mình, ta cũng không thể từ bỏ."
"Yên tâm, chỉ cần là chuyện huynh muốn làm, dù có trả giá thế nào ta đều sẽ giúp huynh thực hiện!"
Hai người thâm tình nhìn nhau, như thể cảnh tượng tình cảm sâu sắc trước đây được tái hiện trong thế giới ảo tưởng.
Chỉ mất nửa ngày, hai người từ vương đô Diễm quốc xa xôi bay đến vương thành Thần quốc.
Lúc này, Từ Dương mở Thiên Nhãn kết nối linh hồn cộng minh với Vô Song, nhưng không ngờ lần này Từ Dương lại thất bại.
"Tại sao có thể như vậy? Sao không thể cảm ứng được linh hồn cộng minh với Vô Song? Không thể nào"
Từ Dương vô cùng lo lắng, chuyện này chưa từng xảy ra.
Bình thường xuất hiện tình huống như vậy chỉ có hai khả năng, hoặc Vô Song tự mình cự tuyệt kết nối linh hồn cộng minh, hoặc nha đầu này gặp chuyện phiền toái gì đó, thậm chí đã vẫn lạc.
"Huynh không cần lo lắng, dù sao nàng cũng là tín ngưỡng đồ đằng Nhân Nguyên, cho dù nhi tử Hắc Giao Vương cường đại trở lại cũng khó có thể loại bỏ Vô Song ở Thần đô, trước tiên chúng ta điều tra tình huống rồi nói sau, ta cũng cảm thấy Thần đô có chút lạ."