Phong Tụ chỉ hừ một tiếng, cũng không trả lời gì, tiếp tục phóng thích thế công kiếm đạo bộc phát cuồng mãnh của mình.
Mà Từ Dương từ đầu đến cuối không có biểu hiện quá mức lo lắng, ngược lại càng giống như một trưởng giả, một huấn luyện viên đang ở cạnh đệ tử mình tăng cao tu vi, mặc kệ Phong Tụ đánh tới chiêu thức như thế nào, Từ Dương đều có thể dùng phương thức xảo diệu lại thoải mái thích ý nhất hóa giải.
Mà Thần khí Vĩnh Hằng mặc dù về mặt cường độ không sánh được thanh cổ kiếm Chiến Thiên kia của Phong Tụ, nhưng lại bởi vì thuộc tính ma tộc đặc biệt, trong trận chiến này được tăng thêm ma khí với mức độ cực lớn.
Dù sao nơi này chính là Vạn Ma uyên, mấy chục vạn chúng sinh ma tộc, cho dù là mỗi người thở ra một hơi cũng có thể giúp khí diễm của Thần khí Vĩnh Hằng này tăng cường không ít.
Ầm ầm!