Ngay một khắc pháp tắc thành hình hoàn mỹ, tấm lưới sấm sét dữ dội khổng lồ bị Ám Dạ Quân Chủ bắn ngược trở về, trong khoảnh khắc đã bị ánh sáng pháp tắc ngoài cơ thể Từ Dương luyện hóa hoàn toàn, ngay sau đó bị pháp tắc Từ Dương dệt thành một kiếm quang cỡ nhỏ, bắn tới phía bản thể Ám Dạ Quân Chủ.
Uy lực của đạo kiếm mang này có thể vượt xa bất kỳ một đạo kiếm phong nào của Vương Giả kiếm và Tu La kiếm.
Hình dáng kiếm mang nhỏ bé nhưng lại là lực pháp tắc thiên địa thuần túy hội tụ thành, dường như mỗi khi bay qua một khoảng cách nhất định ở trong hư không, cũng có thể khắc xuống một đường quỹ tích trường tồn ở vị trí hư không đó.
Đây gần như là trình độ cường đại đến mức có thể luyện hóa hư không, nếu không phải lực lượng của pháp tắc hư không mịt mờ vô tận, vô ảnh vô hình tùy bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu đều có thể đắp vá vết rách hư không, đoán chừng chỉ cần dựa vào một đạo pháp tắc do Từ Dương tự nghĩ ra, cũng có thể hoàn toàn chém hư không thành hai nửa.
Ám Dạ Quân Chủ không dám khinh thường chút nào, bởi vì hắn ta rất nhanh đã ý thức được, nếu như mình bị cổ lực lượng này đánh trúng, rất có thể sẽ chịu đựng tổn thương vĩnh viễn không thể nghịch chuyển.