Vũ Hậu cuối cùng cũng nhận ra sai lầm của mình, cũng rốt cuộc biết rõ, hóa ra mình mưu kế tính toán lại giằng co nhiều năm như vậy, kết quả lại mất đi thứ quý giá nhất mới có thể tỉnh ngộ.
"Chung quy tu luyện là không có đỉnh cao nhất, ngươi vì ham muốn ích kỷ của mình mà từ bỏ người đáng để ngươi quý trọng nhất, đã định sẵn sẽ phải nhận lấy kết cục như hiện tại."
Lời nói của Từ Dương phát ra lạnh như băng, nhưng lại làm cho Vũ Hậu không chỉ một lần trầm mê trong dục vọng tỉnh ngộ lại. Rốt cuộc cũng khiến nàng ta biết rõ, mình đã sai ở chỗ nào.
"Đáng tiếc tất cả đã không thể vãn hồi."
Vũ Hậu bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ, trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng đau thương.