"Vốn bản tôn còn định cho các ngươi cơ hội kéo dài hơi tàn, hiện tại xem ra, đã hoàn toàn không cần như thế rồi. Mặc kệ ở sâu trong địa cung kia xảy ra chuyện gì, mấy người các ngươi đều là tù nhân của Băng Xuyên quốc độ, cho dù trời có sập xuống, toàn bộ đại lục có sụp đổ thì ta cũng tuyệt không cho phép các ngươi muốn làm gì thì làm ở nơi này."
Nghe kiểu nói của u Bút, mấy người Từ Dương cũng lập tức hiểu rõ tâm tư của đối phương, đối với mấy chục vạn người dưới địa cung từ đầu bọn họ đều không nghĩ tới đoàn kết chứ đừng đề cập đến tha thứ.
"Được, nếu các ngươi đã có tính toán như vậy, nói dài cũng không có ý nghĩa gì, muốn chiến, ta phụng bồi tới cùng."
Từ Dương vừa nói xong, là người đầu tiên xông ra khỏi kết giới bay vào hư không, lạnh lẽo nhìn chiến trường sông băng mênh mông phía dưới, hàng vạn binh lính tinh nhuệ của Băng Xuyên quốc độ đã sẵn sàng đón quân địch.
Có điều những lính tinh nhuệ này trong mắt Từ Dương chẳng khác nào bầy kiến hôi, người duy nhất có thể ngang hàng với hắn chỉ có u Bút mà thôi.