Lão còn để lại cho ta một phong thư, trong thư nói thẳng: Lục gia, ta có thể nghỉ ngơi chốc lát rồi.
Người của Đông Cung an táng lão ở Thành Tây, lập một phần mộ.
Ta bớt thời gian đi xem qua, xa xa nhìn một chút, lão cẩu nằm ở đó, hẳn là đang được nghỉ ngơi.
Tiểu Phàm này, ngươi nói xem, ta khác lão cẩu ở chỗ nào?
Hắn mệt mỏi nhưng biết mình không dừng lại được, thực ra ta cũng như vậy, trước đó thực sự ta không muốn tranh, nhưng mấy người huynh đệ kia không cho phép, phụ hoàng ta không cho phép, nhất quyết kéo ta trở về.