Tôn Anh thở dài, nói:
- Hôm nay tân Thái Thú dựa vào quân lệnh của Bình Tây Hầu Gia, lấy người của Thành Thân Vương phủ để khai đao lập uy khai mạc, nếu như bản thân Bình Tây Hậu Gia ở hiện trường, ngươi nói xem Hầu Gia hắn có muốn lên tiếng ngăn cản hay không? Thực sự nói như vậy, hắn lên tiếng không được, không lên tiếng cũng không được. Cho nên, phương thức tốt nhất chính là hắn xê dịch một hai ngày, không cùng trở về. Đợi đến khi bụi bẩn lắng xuóng, đầu người đã chém xong hắn mới quay lại. Đến lúc đó, muốn giả bộ làm như không có chuyện gì xảy ra, hoặc là giả mù sa mưa ân cần hỏi han mấy câu, hoặc là tranh luận với tân Thái Thú một hồi, đây chỉ là hiểu lầm, chuyện bé xé ra to vân vân, cũng chẳng đáng kể, dẫu sao đầu người đã chặt bỏ đâu thể nào mọc trở lại.
- Ý của đại ca là vị tân Thái Thú kia và Bình Tây Hầu Gia, thực ra đang..
- Đang diễn, là diễn đôi, bọn họ sớm đã liên thủ với nhau. Ngươi chưa từng xem qua lý lịch của Bình Tây Hầu gia và vị Tân Thái Thú kia sao?
- Đệ đệ xem thì có xem qua, nhưng đệ đệ cảm thấy, trước đây Bình Tây Hầu Gia là thuộc hạ của vị Thái Thú kia, hiện tại thân phận của hai người đảo điên, có lẽ sẽ không vui vẻ như vậy nữa.