- Anh thường nghe, lão Vương Man tộc là một nhân vật kiêu hùng. Cả đời tận sức một lần nữa thắp lên vinh quang năm đó của vương đình. Nhẫn nhịn vì nó, tung hoành nhờ nó, thể hiện ra người Man tộc có rất ít thủ đoạn chính trị.
- Hắn ngủ đông một đời, sắp già nua, lại đẩy đứa con nhỏ được xưng là cánh ưng non trên hoang mạc của mình lên. Lấy một đời của mình, trải phẳng con đường cho nhi tử của mình.
- Vị tiểu vương tử Man tộc kia còn từng cùng Hầu Gia Ngài, đồng thời được xưng danh là Tứ Đại Danh Tướng thế hệ trẻ tuổi.
- Đánh Man tộc, nếu như nói là đối lập với toàn thể các bộ lạc Man tộc, vậy đương nhiên là một trận đại chiến, một hồi quốc chiến không hề thua kém thậm chí còn vượt qua đánh Sở, đánh Càn Quốc!
- Nhưng nếu như chỉ là đánh vương đình thôi thì sao? Không cần chuẩn bị lương thảo, không cần phát động dân phu, sẽ không đánh rắn động cỏ. Chỉ cần...