Tuyết Nguyên quả thực không thể so sánh với hoang mạc. Nếu như Tuyết Nguyên không xuất hiện Dã Nhân Vương, sau khi ba nhà phân Tấn, riêng Tư Đồ gia cũng có thể nắm đầu bọn chúng mà đánh.
Nhưng hoang mạc thì sao, Trấn Bắc Hầu phủ trăm năm nay, kỳ thực vẫn chưa từng yên lòng với mảnh đất cát bụi bao trùm kia.
Lúc bộ tộc Kha Nham Đông Ca vừa tới Tuyết Hải Quan, Trịnh Phàm dám lập tức dẫn bọn họ đi đánh dã nhân, những Man tộc này cũng có thể gào thét đi đánh dã nhân thật, thực tế đây chính là một hình thức thể hiện của "Chuỗi thức ăn".
- Nói nghe chút, ngươi dự định đối phó với bọn chúng như thế nào, dù sao vẫn luôn có một chút tương thông, bất luận là hoang mạc hay là Tuyết Nguyên, binh mã Đại Yến ta, không thể thật sự hoàn toàn đóng quân bao trùm hết. Hai nhà chúng ta là hai khu phiên trấn đặt ở Càn Quốc, vì quốc gia bảo vệ biên cương, tự nhiên không thể giấu làm của riêng, bù đắp cho nhau tâm đắc mới phải.
Rất rõ ràng, tuy rằng giọng nói mang một chút vẻ trưởng bối, nhưng trên thực tế, Lý Lương Đình đang lấy góc nhìn cùng giai tầng với Trịnh Phàm.