- Cho nên, ngươi nói nhiều như vậy, còn là nói với ta nhiều như vậy, vì cái gì? Kỳ thực, những câu này ngươi vốn không nên nói với ta mới đúng, hay là thực tế ngươi đang tự nói với mình. Chi bằng bây giờ ta xuống xe ngựa, thừa dịp tể phụ chưa đi xa, đâm cho hắn một kiếm nhé?
- Hắn là rường cột của Đại Yến, ta cũng là rường cột của Đại Yến, làm sao có thể giết hại lẫn nhau.
Kiếm Thánh nhắm chặt mắt lại, lười nghe nữa.
Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước.
Sau một hồi im lặng, Trịnh Phàm lại mở miệng nói: