Kiếm Thánh ôm Long Uyên, tựa vào cây cột, ánh mắt, nhìn Trịnh Phàm đang ngồi một mình.
Đây không phải lần thứ nhất Kiếm Thánh nhìn thấy Trịnh Phàm vẽ vời, dùng bút than, vẽ ra đường nét rõ ràng.
Lúc ấy là ở Tuyết Hải quan, Trịnh Hầu gia tâm huyết dâng trào ngồi trong sân vẽ ra một gốc cây quýt, sau khi vẽ xong bảo Kiếm Thánh cho lời bình.
Cẩu Mạc Ly lúc đó nhìn thấy bức họa này đã kinh động như gặp thiên nhân, các loại từ ngữ a dua không ngừng tuôn ra.
Kiếm Thánh lúc ấy nói, thiếu mất thần vận.