Đạo Thánh chỉ này có ý là Tam hoàng tử bất hiếu với phụ thân, không tốt với huynh đệ, cho nên vị phế thành thứ dân, mãi mãi bị nhốt bên trong Hồ Tâm đảo.
Trịnh Phàm có chút ngạc nhiên hơi khẽ nâng đầu lên nhìn vị Tam hoàng tử kia, Tam hoàng tử trông không tệ, gương mặt thanh tú, quả thật có cố khí tức văn nhân chân chính.
Có điều một đạo Thánh chỉ này hạ xuống, Tam hoàng tử coi như xong, gần như không có khả năng Đông sơn tái khởi.
Đúng lúc này, Ngụy Chấn bỗng nhiên đứng dậy, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hào, thân vệ và Trịnh Phàm lập tức cầm lấy đao đứng lên canh gác.
Ngụy Chấn đầu tiên nhìn về phía Ngụy Trung Hà, Ngụy Trung Hà tránh né ánh mắt của hắn, khóe mắt hơi co giật.