Trịnh Phàm cầm đao trong tay, theo đám binh sĩ này xung phong, hắn không chỉ huy, không giống lúc ban ngày hắn ở phủ đệ hoàng tử, hưởng thụ cảm giác đám binh sĩ tinh nhuệ này phối hợp với mình.
Hiện tại hắn càng giống mảnh lá khô trong sóng biển bị đánh tới tấp, chỉ đi lảng xảng thôi, nhưng không biết rốt cuộc muốn đi làm cái gì.
Tĩnh Nam hầu câu nói kia "Chó gà không tha", giống như một tiếng sẩm nổ, đến bây giờ, bên tai vẫn còn tiếng vang vọng "Ong ong ong".
Cái này không giống Tiếu Nhất Ba, Tiếu Nhất Ba dưới sự uy hiếp của Tứ Nương, vì mạng sống, giết cha của mình.
Ngươi có thể chẳng đáng làm người như Tiếu Nhất Ba, nhưng ngươi có thể hiểu sự lựa chọn của hắn, đây là bản năng cầu sinh của động vật, hắn không phải loại người thuộc loại tuân thủ luân lý cương thường, nhưng ít ra, vẫn tính là người.