- Mệt mỏi là thật sự mệt mỏi, nhưng cũng chỉ là lật lại, nhìn xem, suy nghĩ, tưởng nhớ. Đợi sau khi cảm xúc này qua đi, chẳng qua là tép tỏi đổi thành đậu tương, à không, đổi thành gừng ngâm, đâm thủng trời cũng chỉ là thay đổi mùi vị món ăn kèm này.
- Đến cuối cùng, vẫn phải ôm bát mì này lên ăn mì này, uống canh này. Tại sao? Vì nó chống đói!
Trịnh Phàm ăn một miếng to, lại tiện thể uống một ngụm canh. Hắn há miệng, thở dài với bát mì trước mặt, nói:
- Đều nói đồ nhắm đi với rượu, ngươi đây là dùng dùng lời để giúp ta ăn mì rồi.
- He he.