So với đại ca Đàm Đại Dũng có thể mặc giáp cưỡi ngựa đến quân doanh tập hợp chỉnh đốn trang bị, đệ đệ Đàm Nhị Dũng và Đàm Tiểu Dũng thì không được hạnh phúc như vậy.
Thực ra, Đàm lão thật sự là nhân vật có "máu mặt" ở Tấn An bảo, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thán những năm này thật sự trở về làm người rồi. Nhưng lão nông phu xuất thân nô bộc ruộng đồng, thành tựu duy nhất cả đời này chắc cũng chính là nằm ở mặt cày cấy, còn về cái khác thì thật sự có tính hạn chế quá lớn.
Là một trong "tứ lại" của Tấn An bảo, cho dù là quan liêu loại hình kỹ thuật không có quyền lực về mặt hành chính, những tốt xấu gì cũng có chút mặt tôi.
Ví dụ, dưới phong trào sôi nổi người người đều khát vọng trở thành tiêu hộ, Đàm lão đã làm tiêu hộ lại chỉ dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất của tiêu hộ để tưởng tử đi ứng tiêu hộ binh, ngược lại hoàn toàn không có sắp xếp cho con trai hai và con trai út.
Là hắn cống hiến quên mình sao?