- Ha ha ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tử lại cười to một lần nữa, cười cười, đến nỗi khóe mắt ánh lệ, đột nhiên ánh mắt ngưng lại, chưởng một cái vào lỗ châu mai, chưởng ấn trực tiếp đánh ra một đạo lõm xuống, ngói xung quanh đều vì vậy mà bị chấn động! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trăm năm trước, gia sư ra lệnh cho toàn tông bế quan không xuất thế, tích góp khí phách trăm năm, chờ đến khi càn khôn xoay chuyển, lập tức xuất quan, thuận thế mà làm, đổi 300 năm phong lưu. Nói là bế quan, là giam giữ, nhưng cửa sổ, lúc nào cũng phải mở ra. Hãy nhìn đi, phát hiện, không xuất quan không được rồi, không thể tưởng tượng nổi, không hiểu sao, thiên hạ này, không ngờ lại... hoàn toàn thay đổi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời tiết hôm nay đúng là không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ngồi trên lưng Tỳ Hưu, vươn vai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏