- Có chút đạo lý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng chính như ngươi luôn muốn buông xuống hoàng tộc ngu muội, thật ra, ta cũng đã buông chuyện trên tuyết nguyên xuống bảy bảy tám phần. Ngươi có biết tại sao không? Không, đừng trả lời, ta sẽ cho ngươi biết câu trả lời của ta trước. Ngươi là người Tấn, lại không quan tâm đến quốc tiểu người Tấn. Ta là một người Dã, nhưng ta lại không quan tâm đến cánh đồng tuyết tinh. Tại sao lại như vậy? Bởi vì, con mẹ nó ta phát hiện ra một việc. Vương gia là người Yến, nhưng ngươi nhìn những việc mà hắn làm xem, chẳng có chỗ nào là muốn hết lòng vì Đại Yến cả! Từ thời xa xưa, tạo phản lập nghiệp, sẽ không có vương gia ân cần tỉ mỉ cai trị! Đi theo một người Yến nhưng không coi mình là Vương gia của người Yến đã lâu, thì người Tấn cũng không giống người Tấn, người Dã... Cũng không giống người Dã. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thú vị lắm! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh suy tư một chút rồi bổ sung nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng là ta không nghĩ ra điểm này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏