"Gần đây bổn vương đang suy nghĩ một điều, sẽ quá tùy tiện nếu chỉ dựa vào sự sống và cái chết để đánh giá thành bại."
"Ví dụ như ba người đã từng sát cánh bên bổn vương. Nói thật, vị tiểu vương tử của Man tộc, ta không có hứng thú lắm với việc hắn làm trong hoang mạc, cũng không có hứng thú muốn biết. Nhưng ta đoán hắn không phải là người tốt. Nếu không, năm đó lão Man vương sẽ không tiếc đẩy hắn thượng vị."
"Chỉ tiếc, hắn còn chưa kịp giang đôi cánh của mình đã phải đối mặt với Tĩnh Nam Vương. Một con diều hâu kiêu ngạo đối mặt với lão Điền, kết cục cũng chỉ có gãy cánh mà thôi."
"Nhắc đến Niên Nghiêu..."
Khi nhắc đến Niên Nghiêu, ánh mắt vương gia nhìn ra ngoài thành một cái. Trong quân Càn ngoài thành có quân Sở. Chuyện này đã không còn là bí mật gì.