Vương phi dừng một chút, lại nói tiếp:
- Lão nương ta lại làm tóc tai bù xù một chút, dáng dấp như vậy báo lên trên, nói không chừng quan gia còn thấy đáng thương, Vương vị của ngươi có thể được bảo vệ, còn có thể nhận thêm một chút ban thưởng, không cần sống mệnh mỏi như phụ vương ngươi.
- Mẫu phi, cái này...
- Gặp chuyện cần phải quyết đoán, phụ vương ngươi đã đi rồi, cõi đời này chỉ còn hai mẹ con ta sống nương tựa lẫn nhau, tuyệt đối đừng ôm hi vọng ông ngoại ngươi, lúc trước nếu ông ngoại ngươi coi trọng ta, đã không để vi nương gả tới Phúc Vương phủ này.
- Mẫu phi, nhi tử biết rồi.