Trời đã sáng.
Trong khe núi, thây chất đầy đồng, bởi vì dã nhân đã điều động toàn tộc, cho nên thi thể trên đất, nam nữ già trẻ đều có, cũng do nguyên nhân này, tình cảnh so với chiến trường bình thường còn khốc liệt hơn nhiều.
Từng bầy từng bầy binh sĩ Tấn địa vây chung một chỗ, có người uống rượu, có kẻ đang đám tiếu, có người giúp đồng đội băng bó vết thương.
Bọn họ trải qua mấy tháng ngơ ngơ ngác ngác, từ Hách Liên gia Văn Nhân gia hủy diệt, đến khi kinh đô bị hủy diệt, cuối cùng trở thành quân đội tôi tớ bình thường.
Nhưng rốt cuộc, bọn họ đã tìm về sự tự tin trên người của dã nhân.