Sáng hôm sau, Trịnh Phàm vừa rời giường rửa mặt, đẩy cửa phòng khách ra ngoài, đã thấy Lý Nghĩa Dũng cùng một đám người đứng bên ngoài, vốn bọn họ đều ngồi trên ghế, chặn kín cả đầu hành lang, nhưng bởi ai cũng mặc giáp trụ, cho nên bất luận chủ quán hay khách tới lui cũng không dám ý kiến gì.
Tấn địa mới phụ, chiến sự mới kết thúc được nửa năm, mọi người vẫn còn sợ hãi binh đao.
Trịnh Phàm đẩy cửa ra, Lý Nghĩa Dũng lập tức đứng dậy, những người còn lại cũng lần lượt đứng them, sau đó đồng loạt quỳ xuống:
- Tham kiến Tướng quân!
- Tham kiến Tướng quân!