Ghế này hơi cao, Trịnh bá gia buông ghế xuống ngồi, gần như ngồi ngang Kiếm Thánh.
-Trà!
Mắt Kiếm Tỳ trợn trắng, nhưng vẫn đứng dậy cầm một cái bát to đổ chút nước ấm bưng tới, đưa cho Trịnh Phàm.
Lần này, nàng không vội vã đi trồng rau, mà đứng ở bên cạnh.
Trịnh bá gia uống một ngụm nước, nói: