Bang!
Trịnh bá gia một cái tát bốp lên mặt Tôn Anh, trực tiếp đánh văng hai cái răng Tôn Anh xuống, trong miệng Tôn Anh cũng chảy ra máu.
-Bổn Bá rất ghét loại người như ngươi, rõ ràng bản thân tàn tật, cho nên càng bức thiết muốn làm ra một phen sự nghiệp chứng minh bản thân không phải phế nhân.
Trịnh bá gia dừng một chút, nói tiếp:
-Rõ ràng bản thân ham muốn quyền lực trước đây Tôn gia còn khi Thành Quốc còn. Cái gì vì Tấn Quốc? Cái gì vì Tấn nhân? Cái gì chuyện Tấn địa cần Tấn nhân làm chủ? Thời điểm năm đó Tấn Hoàng còn ở kinh đô và vùng lân cận, tại sao không thấy người mang theo lão tử nhà người cùng đi đến nhờ cậy Hoàng thất Tấn Quốc chính thống mà giàng hòa với loạn thần tặc tử Tư Đồ Lôi đây!