- Liêu sư phó, ngươi nói đi, đang lúc ban ngày ban mặt sáng sủa càn khôn, bản quan thân là mệnh quan triều đình, lãnh đạo một phương, tại sao lại phải sửa mình thành như đi ăn trộm trên chính quốc thổ của mình vậy? Chẳng lẽ, ở Đại Yến ta đi trên quan đạo cũng phải nơm nớp lo sợ như đi trên băng mỏng thế này?
- Đại nhân, nếu là vào ngày bình thường, ta đương nhiên sẽ không can ngăn ngài. Ngài có hứng thú thích đi dạo ở trong thành thì đi dạo ở trong thành, ngài muốn ra ngoài thành ăn món ăn dân dã thì đi ăn món ăn dân dã. Thế nhưng lần này không giống vậy.
- Không giống ở chỗ nào?
- Lần này ngài sắp tới Dĩnh Đô, rất có thể sẽ gặp phải vị Bình Tây Hầu Gia kia.
- Ơ, lạ lùng nhỉ, ta đi gặp Trịnh lão đệ thì có làm sao?