Phạm vi doanh trại không lớn, dẫu sao cũng không phải hành quân đánh trận. Lại nói, thân vệ ở xung quanh cùng với một đội kị binh hắn dẫn từ Phụng Tân thành đến đã đủ để bảo vệ mình an toàn rồi.
Đừng nói là Từ gia bảo "bị ép phản", cho dù lúc này xuất hiện thêm "Đinh gia bảo", "Lý gia bảo" làm phản, điều ra mấy lộ binh mã Tấn doanh, Trịnh Hầu gia căn bản cũng sẽ chẳng bám trại phòng thủ, mà sẽ trực tiếp suất lĩnh thuộc hạ giết ra ngoài. Tự tin như vậy đấy.
Vào lều trướng, Hứa Văn Tổ ngồi xuống trước một bước, biểu cảm ung dung trên mặt vừa nãy biến mất không còn tăm hơi, ngược lại cảm khái nói:
- Trịnh lão đệ, Tấn địa này so với trong tưởng tượng của ca ca ta còn không ổn hơn rất nhiều.
- Tấn tây bên kia thế nào rồi?