Bà lão đưa tay vỗ nhẹ lên miệng nàng dâu, nghiêm túc nói:
- Con bé ngốc, công việc của ngươi sao có thể dễ dàng như vậy. Bụng to rồi còn được ngồi ở nhà lĩnh trắng tiền công? Hơn nữa trước đây trong công xưởng, ngươi cũng có từng bị bắt nạt bị mệt nhọc bao giờ?
- Ta ấy, tay chân lẩm cẩm, còn được xách cái chổi đi quét rác, mấy bà khoẻ mạnh kia có người muốn công việc này còn chẳng được đâu.
- Đại Hổ ở Học Xã, các giáo tập săn sóc rất nhiều, còn cùng Hầu Gia ra ngoài va chạm xã hội nữa.
- Không nói những cái này, chỉ nói riêng bắt đầu từ thành Thịnh Lạc đến Phụng Tân thành nơi đây, cuộc sống bình yên mấy năm nay, khi ấy con trai ta mất sớm, hai mẹ con ta đã từng thực sự nghĩ có thể sống một cuộc sống ổn định dễ chịu như vậy sao?