Cũng không lâu lắm, Tôn Lương trở về, hắn vừa khóc, nhưng lúc đi vào linh đường nhìn về phía Trịnh Phàm, lại mạnh mẽ ép ra ý cười.
Dựa theo bầu không khí hiện thời, trượng phu qua đời, thê tử chủ động tuẫn theo, đây là chuyện rất có mặt mũi, mang ý nghĩa gia phong rất tốt, nhà có lễ nghi.
Nhưng Tôn Lương cười cười lại đưa tay che mắt, khóc lên.
Mẹ đẻ hắn đã đi trước, vị lão thiếp kia, kỳ thực tương đương với mẹ của hắn.
- Hầu gia, xin cáo lỗi.