Trong phòng, Thiên Thiên mở mắt ra, thật ra tiểu gia hỏa đã rất buồn ngủ, nhưng lúc này hắn vẫn gắng gượng không ngủ, hắn bò về phía góc giường, đưa tay, nhẹ nhàng ôm lấy Ma Hoàn, nhưng bởi vì Ma Hoàn là hư thể, Thiên Thiên không thể ôm lấy, cho nên ngã chỏng vó trên giường, nhưng rất nhanh lại bò lên, tiếp tục ôm lấy.
- Phụ thân nhận sai rồi, tỷ tỷ nên tha thứ cho phụ thân đi.
Ma Hoàn xoay người, nhìn Thiên Thiên.
- Thật ra, ta cũng rất muốn đệ đệ và muội muội.
Thiên Thiên nhếch môi nở nụ cười, tiếp tục nói: