Bóng dáng Ma Hoàn hiện lên trên viên đá đỏ, là một đứa trẻ, nhìn Tứ nương với vẻ tức giận.
- Ngươi nghĩ ta đang cầu xin ngươi sao? Không, ngươi sai rồi, ta không cầu xin ngươi, ngươi có thể tự chơi đồ của mình, tự phóng khoáng với người của mình, cũng có thể tự bướng bỉnh.
- Ngươi là duy nhất, không sao cả, con ruột tất nhiên sẽ có đãi ngộ riêng của con ruột.
- Vậy thì sau này cũng đừng trách mấy người chúng ta không xem ngươi như người trong nhà.
Bóng dáng của Ma Hoàn trôi về phía Tứ nương, hắn rất tức giận, thực sự rất tức giận, bởi vì việc quá hiểu nhau khiến những lời của Tứ nương đã thực sự đánh thẳng vào tim hắn.