Tiểu hoà thượng liền chọn vế sau, bây giờ sư phụ trông như thế này, làm sao có thể chọn "tứ hải là nhà" nữa chứ?
Về việc Bình Tây Hầu gia hứa xây chùa cho hai thầy trò bọn họ, Người mù không nói, dù sao đây là việc mà chủ thượng đã giao hẹn, thì phải do chủ thượng tự mình quyết định, tiểu hòa thượng Liễu Phàm cũng không nhắc tới, hai người họ làm sao có thể chèo chống nổi một ngôi chùa với bộ dạng này chứ?
Tuy nhiên, tiểu hoà thượng cũng đưa ra một yêu cầu, hắn không muốn sống theo kiểu ăn nhờ ở đậu, mặc dù Hầu phủ không thiếu nhân công, nhưng hắn vẫn hi vọng có thể đóng góp một phần trong khả năng cho phép.
Liễu Phàm quét sân rất nhanh, cộng với bản năng "lan hoa chỉ" cũng hay ngại ngùng không hiểu lý do, lại thường xuyên bày ra điệu bộ của "tiểu cô nương" theo bản năng, điều này lại càng làm hài lòng đám bà mụ, không hề cảm thấy có thêm một nam nhân trong đám tỷ muội bọn họ, mà giống như có thêm một khuê nữ hơn.
Tiểu hòa thượng không mặc áo cà sa, mà mặc quần áo bình thường, gọn gàng sạch sẽ.