Nơi sinh sống cuối cùng của tộc Người Tang chính một vùng khỉ ho cò gáy trên Sở quốc, sau khi Nhiếp Chính Vương lên nắm quyền, cùng với việc Ngũ hoàng tử dẫn theo Huyện Ngô Đồng quy thuận triều đình, cộng thêm các chính sách hàng loạt của Nhiếp Chính Vương, giữa người Sở quốc và bộ tộc Người Tang đã bắt đầu thực hiện nhanh chóng một kiểu hoà hợp có thể là chủ động hoặc bị động.
Triều đình cũng bắt đầu kêu gọi càng ngày càng nhiều các dũng sĩ bộ tộc Người Tang tiến vào hàng ngũ quân đội.
Lúc trước, người Càn cũng đã từng làm như thế này, năm đó Trịnh Hầu Gia cũng từng thấy một đoàn thổ binh mà người Càn điều động tới, những thổ binh đó cũng đi nhanh như bay, chiến đấu dũng cảm, liều lĩnh. Người Càn cũng rất thích dùng thổ binh khi dập tắt các cuộc nổi loạn ở địa phương.
Nhưng trên chiến trường của một cường quốc thực sự, những khuyết điểm của thổ binh như thiếu sự chỉ huy, dễ bị dẫn đầu sẽ hoàn toàn bị bại lộ. Khi Trịnh Hầu gia mới bắt đầu lập nghiệp, cũng quét sạch được một lớp người nhờ vào đoàn thổ binh này của Càn quốc.
Nhưng rõ ràng là đội "sơn địa binh" do người Người Tang lập nên này của Niên Nghiêu đã được đích thân hắn ta huấn luyện, tương đương với việc những khuyết điểm đó đã được bù đắp, và ưu thế của bọn họ cũng có thể phát huy tối đa.