- Bắc tiên sinh, ngươi có cảm thấy Sở nhân rất nịnh nọt hay không?
Khuất Bồi Lạc đứng ở trên boong thuyền, vừa phóng tầm mắt ngắm cảnh vật trên sông vừa nói.
- Người trên thế gian, kỳ thực đều cùng một loại, tám phần mười người trải qua một đời đều là ngơ ngơ ngác ngác, còn lại hai phần mười, có đến chín phần mười là chỉ nhìn thấy người khác ngơ ngơ ngác ngác lại quên mất bản thân mình.
- Lời ấy giải thích thế nào?
- Tự cho là thông minh a.