Ma Hoàn không còn gào rít, bởi vì Thiên Thiên vẫn chưa chìm đắm trong một loại ưu tư nào đó.
Cũng bởi vì, Ma Hoàn đã nghĩ đến một khả năng.
Nam tử hắc giáp bị đóng băng ở cánh đồng tuyết, hắn thức tỉnh cũng đứt quãng. Hơn nữa, thân phận của hắn rất xa xưa, nhưng hắn lại đang nói một ít chuyện mới phát sinh trong vài năm qua. Mà những việc này, ở trong "ký ức" của hắn đều là chuyện "đương nhiên".
Hiện thực là hiện thực, phán đoán là phán đoán.
Nhưng nếu như phán đoán vốn nên là sự thật thì sao?