Phải sớm nghĩ biện pháp liên lạc với A Minh và Tứ Nương, để bọn họ nhanh chóng đem chuyện này truyền về Thúy Liễu bảo.
Đúng lúc này, đội ngũ ra khỏi thành bỗng nhiên dừng lại, Trịnh Phàm lập tức ý thức lại ghìm lại dây cương.
Lúc trước tâm tư suy nghĩ mơ mơ màng màng, hiện tại mới phát hiện bản thân đã đi tới trước một mảnh tưởng viện, ờng trắng ngói xanh, ở bên ngoài, còn có thể phóng tầm mắt nhìn nhà lầu bên trong, ngoài ra có thể nhìn thấy bươm bươm bay lượn.
Trong ngày đông, gặp được cảnh tượng này thật sự hiếm có.
Phía trước đội ngũ, còn có một đội ngũ khác.