Tứ Nương cảm thấy nhi tử của nàng rất... phiền. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mẫu thân đương nhiên là yêu con của mình, nhưng cũng giống như tình yêu giữa phu thê, có đôi lúc cũng sẽ cãi nhau, đối với hài tử, quan tâm thì quan tâm nhưng cũng có khi sẽ thấy phiền, nhưng đứa nhỏ này cũng sinh ra rồi, không thể nhét trở lại được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không giống như những Ma Vương khác, dù sao hài tử do nàng hoài thai sinh ra cũng bớt đi một phần bộ lọc kia, nên giao nó cho Phúc Vương phi là lựa chọn tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ ở của Liễu Như Khanh vắng người, thuận tiện cho chủ thượng đến nghe một chút hí, mặc dù tiểu muội muội là quả phụ vào phủ, nhưng còn trẻ vẫn biết lễ nghi, không thể bỏ mặc đứa trẻ ở đó mà trói lại, Phúc Vương phi mới vào cửa đương nhiên là phải chịu trách nhiệm với việc vặt này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia và Lương Trình ngồi xuống hai cái ghế dựa, bắt đầu tán gẫu về chuyện Tấn Đông duyệt binh sắp sửa cử hành lúc ăn Tết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏