Lương Trình đã truyền lệnh lui, nhưng đám người Trịnh Phàm cũng không vội lui lại, một là tranh thủ thời gian cho kỵ binh phía sau, hai là muốn tiếp ứng đám Hoắc Quảng đằng trước.
Nhưng hiện tại, không lui không được.
Nghĩ hơi ích kỷ một chút, Trịnh Phàm không hề mong muốn sĩ tốt của hắn bỏ mạnh ở đây, nhưng càng không muốn bất luận thuộc hạ Ma vương nào của hắn tổn hại ở chỗ này.
"Gào!"
Phiền Lực lần thứ hai gầm lên giận dữ, tay phải cầm búa chém về phía trước, bức đám Thổ binh hung hãn bui một đoạn, lập tức xoay người, chạy bằng băng về phía cửa thành.