Vấn đề tuổi tác, ở thời đại này, căn bản không là vấn đề, Diêu Tử Chiêm Càn Quốc đã lớn tuổi rồi còn có thể lấy một tiểu cô nương mười ba tuổi, hoa lê áp Hải Đường còn có thể bị truyền thành giai thoại, đến miệng lưỡi người đời sau, thật ra cũng không phải là vấn đề gì.
Phiền Lực quay đầu nhìn Kiếm Tỳ đứng ở đó.
Hắn không biết rốt cuộc có phải là mình yêu thích nàng không, lấy trình độ nhất định mà nói, trong quan niệm ý thức của các Ma Vương khác với người thường.
Nhưng Phiền Lực cảm thấy, mỗi lần Kiếm Tỳ ngồi trên vai mình, hắn không cảm thấy chán ghét, còn cảm thấy quen thuộc.
Cho nên, đối mặt với cảnh cáo của Kiếm Thánh lấy tư thế trưởng bối, Phiền Lực chỉ gật đầu.